Cô Nhiên Tùy Phong

Chương 60 :

Ngày đăng: 02:11 19/04/20


Cùng lão cha ở dưới lầu hàn huyên trong chốc lát, thanh niên lên lầu thay quần áo, Liễu Ân Thế lúc này mới kêu lái xe đem hành lý của con trai đặt ở nơi cố định. Liễu Ân Thế là lý sự trưởng  xử lý công việc thường vụ trung y ở quốc nội, danh hiệu này vẫn là ban trị sự áp đặt cho ông, không có biện pháp, y thuật của ông rất cao minh, có thể xem như thần y hiện đại. Ông ở trong y giới danh khí rất lớn, cho dù là thái đấu trong y giới nhắc tới ông đều kính nể ba phần, nhưng tính tình thực cổ quái, rất ít người có thể chịu được, bạn bè cơ hồ không có. Liễu gia có thể có quang cảnh hiện tại hoàn toàn bằng thủ đoạn của thân anh em Liễu Ân Đình của ông, bằng không, lão chỉ sợ sớm bị người đuổi đến nông thôn tiểu trấn nào đó làm thầy lang .



Liễu Ân Thế cưới ba lão bà, cuối cùng đều lấy ly hôn làm kết thúc, người vợ thứ ba trước khi ly hôn có sinh cho hắn một người con trai, năm ấy Liễu Ân Thế đã 38 tuổi . Ông cho con trai lấy tên gọi cực kỳ cổ điển – Liễu Mộ Nhiên. Đối với đứa con bảo bối này Liễu Ân Thế quả thực là nâng trên tay sợ rớt , ngậm trong miệng sợ tan . Lão bà cũng không cưới, trong lòng ông đều đặt ở trên người con trai. Ở trong lòng Liễu Ân Thế, con trai số một, ông số hai, anh em thứ ba, y thuật thứ tư, mà sự nghiệp trung y viện Liễu thị của ông lại xếp hạng cuối cùng.



Không sợ con trai tức giận, Liễu Ân Thế tự tiện mở ra rương hành lý sửa sang lại quần áo cho con. Đồ của con trai đều là đặt ngay ngắn chỉnh tề , ông chỉ cần đem lấy ra phóng tới chỗ nên phóng là được. Biệt thự nhỏ của Liễu Ân Thế tổng cộng có ba tầng, toàn bộ tầng thứ ba là của Liễu Mộ Nhiên , bao gồm phòng ngủ, phòng sách, phòng thay quần áo, phòng giải trí, phòng rửa ảnh, có thể thấy được Liễu Ân Thế có bao nhiêu sủng con trai này. Nhưng kỳ quái là, có một người cha sủng cậu không hề nguyên tắc như thế, còn có một người chú cưng chiều cậu y như cha, Liễu Mộ Nhiên không chỉ không bị làm hư ngược lại vĩ đại đến không giống phàm nhân.



Liễu Mộ Nhiên bộ dạng phi thường anh tuấn, là cái loại nho nhã anh tuấn, đi ở trên đường tỉ lệ quay đầu là 500%. Từ nhỏ thành tích học tập tốt, một đường từ tiểu học trọng điểm đến đại học trung y trọng điểm, năm nay vừa đầy 26 tuổi đã là trung y bác sĩ , luận văn của cậu thường xuyên có mặt trên tạp chí y học nước ngoài. Từ nhỏ đến lớn được đến giấy khen có thể treo đầy ba mặt vách tường một gian phòng ── hiện tại đều bị Liễu Ân Thế xem như bảo bối thu ở trong phòng mình. Phàm là người gặp qua Liễu Mộ Nhiên , không có người nào không thích cậu, cũng không phải không có người nghi ngờ quan hệ huyết thống của cậu và cha mình. Liễu Ân Thế bộ dáng thực phổ thông, tính tình lại cổ quái, sinh con trai lại là hoàn mỹ như vậy, chẳng lẽ này chính là ngạt trúc ra hảo duẩn (trúc xấu mọc ra măng ngon)? Càng làm người ta nghẹn họng là thanh niên hoàn mỹ như Liễu Mộ Nhiên cư nhiên còn chưa có bạn gái ! Trong trường học nam sinh nữ sinh truy Liễu Mộ Nhiên tuyệt đối có thể từ cửa ký túc xá xếp dài đến trên đường cái ngoài trường học.



Này không phải khoa trương, Liễu Mộ Nhiên từ sau lên tiểu học năm tư liền bắt đầu bị nam nữ các đường theo đuổi, Liễu Ân Thế không thể không mỗi ngày tự mình đón đưa cậu đến trường về nhà, không thì Liễu Mộ Nhiên khẳng định sẽ bị người đoạt đi. Cũng bởi vậy lúc Liễu Mộ Nhiên muốn đi ra ngoài học đại học, Lưu Ân Thế nghiêm chỉnh mất ngủ một tháng. Cũng mặc kệ ngươi dùng phương pháp gì theo đuổi, cho dù lấy cái chết bức bách, Liễu Mộ Nhiên đều không có đối với bất cứ một người nào động tâm qua. Cậu và các học sinh hữu hảo ở chung, tham gia xã đoàn mình thích, cố gắng học tập tri thức, nhưng cậu không nói chuyện yêu đương, mặc cho ngươi bộ dạng có soái có xinh đẹp cỡ nào, ở trong mắt Liễu Mộ Nhiên cũng chỉ có một thân phận ── đồng học. Hiện tại Liễu Mộ Nhiên cuối cùng tốt nghiệp , Liễu Ân Thế cũng sẽ không lại nhớ con trai nhớ đến mất ngủ.



Phòng trong, Liễu Mộ Nhiên đổi quần áo xong trên mặt đã không có tươi cười ôn nhuận, mà là mệt mỏi oa ở trên sô pha nhu trán. Gần một năm, mỗi buổi tối cậu đều sẽ mơ cùng một giấc mộng. Trong mộng, một nam tử diện mạo thấy không rõ lắm càng không ngừng kêu:“Nhiên nhi, ngươi ở đâu? Nhiên nhi, mau ra đây gặp cha, cha nhớ ngươi nhớ đến muốn nổi điên . Nhiên nhi, ngươi ở đâu? Ngươi ở đâu……” Cậu có thể thực khẳng định nam nhân kia không phải lão cha, nhưng nam nhân kia là ai? Cậu chỉ có một người cha, mà cậu có thể xác định mình là con ruột của ông. Nhưng nam nhân kia kêu gọi lại chân thật như vậy, vội vàng như vậy. Mỗi một lần từ trong mộng tỉnh lại nước mắt cậu đều tẩm thấp áo gối, nhưng có làm sao cũng nghĩ không nổi nam nhân kia là ai.



Mới trước đây cậu không phải không hỏi qua cha vì cái gì ông không để cậu gọi ba ba mà là kêu lão cha, cha chỉ là nói ông thích cậu kêu như thế, sau này cậu không hỏi nữa. Thời gian dài, cảm giác kêu lão cha cũng không có gì không tốt , ngược lại cảm giác so với kêu ba ba còn thân thiết hơn. Nhưng người cha trong mộng là ai? Cậu không thể hỏi lão cha, một khi lão cha biết cậu vẫn bị một mộng cảnh quỷ dị làm phức tạp, ông nhất định lại phải mất ngủ. Nếu không phải trung y học viện kia là đại học tốt nhất quốc nội, cậu tuyệt đối sẽ không rời đi Thượng Hải lưu lão cha và chú ở trong này. Thở hắt ra, Liễu Mộ Nhiên nhắm mắt dưỡng thần, trong óc từng trận đau, cậu cần hảo hảo ngủ một giấc. Ở dưới lầu đợi nửa giờ con trai đều không có xuống lầu, Liễu Ân Thế lên lầu nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ của con, nhìn thấy con trai nằm ở trên sô pha  đang ngủ , ông nhíu nhíu mày, nhẹ giọng mang tới chăn che lên cho cậu. Tuy rằng là mùa hè, nhưng vẫn sẽ lạnh , thật là, bảo ông làm sao yên tâm đem con trai bảo bối của mình giao cho người khác??




Liễu Ân Thế thở hổn hển mấy ngụm khí thô, ánh mắt đều tức đỏ.“Hiện tại hắn tìm đến Nhiên nhi , lúc trước Nhiên nhi mất tích nhiều năm như vậy làm sao không thấy hắn tìm đến? Hắn còn khiến Nhiên nhi làm tiểu tư hầu hạ hắn, thiếu chút nữa hại chết Nhiên nhi, biết rõ Nhiên nhi là nhi tử hắn còn làm ra cái loại chuyện này ! Chuyện này ngươi đừng khuyên ta, ta không thể khinh tha hắn như thế, ta muốn thay Nhiên nhi báo thù !”



“Đại ca,” Liễu Ân Đình hảo ngôn khuyên bảo:“Ngươi phải ngẫm lại Nhiên nhi a. Nếu có một ngày Nhiên nhi biết ngươi khóa ký ức nó, khiến nó quên Phong Khiếu Nhiên, còn cản trở Phong Khiếu Nhiên tìm kiếm mình, Nhiên nhi sẽ trách ngươi a. Ngươi xem, Nhiên nhi từ nhỏ đến lớn không có đối bất cứ một người nào động tâm qua, trong tiềm thức vẫn là đang đợi Phong Khiếu Nhiên. Đại ca, ta biết ngươi hận Phong Khiếu Nhiên, nhưng vạn nhất ngày nào đó Nhiên nhi nhớ tới chuyện kiếp trước, ngươi làm sao cùng nó giải thích? Ngươi hiểu rõ Nhiên nhi nhất, luyến tiếc nó thương tâm, ngươi nói có phải hay không?” Nhiều năm như thế, đại ca cũng nên hết giận .



Liễu Ân Thế tay run run, nghĩ đến có một ngày nhi tử sẽ trách hắn, sẽ oán hắn, hắn cũng sắp chịu không nổi . Nhiên nhi kiếp trước là nhi tử hắn nhặt được, thế này lão thiên đáng thương hắn nên trực tiếp đem Nhiên nhi đưa cho hắn, khiến hắn thành thân sinh phụ thân của Nhiên nhi. Nhiên nhi của hắn một chút đều không có thay đổi, mặc kệ là Cô Nhiên hay là Liễu Mộ Nhiên, đều là nhi tử vừa ngoan lại tốt của hắn. Hắn làm sao có thể, làm sao có thể đem hảo nhi tử như thế giao cho tên khốn kiếp Phong Khiếu Nhiên này !



“Ta không cam tâm, ta không cam tâm……” Liễu Ân Thế khàn giọng ,“Ngươi không biết……lúc  Nhiên nhi từ trên sơn nhai rơi xuống có bao nhiêu thảm…… Nó hấp hối nằm ở chỗ đó, kiên thạch đâm xuyên qua thân thể, nó còn nhỏ như vậy, nhỏ như vậy…… Vừa mất máu, nó gầy đến xương bọc da…… Nếu không phải nhánh cây giảm xóc lực đạo rơi xuống, nếu không phải trên tay ta có ngưng hồn đan, nếu không phải ta biết y thuật…… Nhiên nhi, Nhiên nhi liền như vậy mà chết !”



“Đại ca, ta biết, ta đều biết. Cũng mặc kệ chúng ta hận Phong Khiếu Nhiên cỡ nào, hắn thủy chung đều là người Nhiên nhi yêu a. Lúc Phong Khiếu Nhiên gặp chuyện không may Nhiên nhi căn bản là không có dục vọng sinh tồn, nó dù là chết cũng muốn cùng Phong Khiếu. Ngươi và ta không thể luôn miệng nói thương nó, lại không cho nó và người nó yêu cùng một chỗ. Đại ca, Phong Khiếu Nhiên là khốn kiếp, nhưng sau khi hắn và Nhiên nhi cùng một chỗ là thật tâm sủng Nhiên nhi, yêu Nhiên nhi, nếu không như vậy ta cũng sẽ không tới khuyên ngươi. Đại ca, ta là sợ càng kéo về sau, Nhiên nhi sẽ càng trách ngươi.”



>>Hết phần II<<