Cô Nhiên Tùy Phong

Chương 64 :

Ngày đăng: 02:11 19/04/20


Buông điện thoại, Liễu Ân Thế thương tâm ngồi tại chỗ, đôi mắt đỏ. Đứa con ngoan của lão…… Bị tên khốn kiếp đó tìm đến…… Hấp hấp mũi, Liễu Ân Thế mắt thấy liền muốn khóc. Bằng cái gì, bằng cái gì nha, bằng cái gì con ngoan của mình cứ như vậy liền cho không tên khốn kiếp đó? Con hắn là hắn một phen thỉ một phen tiểu nuôi lớn, toàn thế giới cũng tìm không ra đứa ngoan như nó, bằng cái gì khiến cho tên khốn kiếp đó đạp hư nha. Liễu Ân Thế đau lòng a, đau đến lão lệ cứ như vậy rớt xuống dưới. Một người từ bên ngoài đi đến, nhìn thấy hắn như vậy cũng đành thở dài. Đi đến bên người ngồi xuống, ôm lấy bả vai Liễu Ân Thế an ủi:“Đứa nhỏ lớn, vẫn phải gả cho người .”



“Muốn gả cũng không thể gả cho tên khốn đó a.” Liễu Ân Thế đại lực đấm ngực, đau a.



“Anh, đây là số mệnh, Phong Khiếu Nhiên và Nhiên nhi mệnh nhất định cùng một chỗ. Em biết anh luyến tiếc, em cũng luyến tiếc. Bất quá anh phải nghĩ đến, Nhiên nhi sau này sẽ thực hạnh phúc, nó hạnh phúc hai lão chúng ta cũng liền hạnh phúc . Qua hai năm, cho Nhiên nhi nhận con nuôi, chúng ta ở nhà ngậm kẹo đùa cháu, tốt biết bao nhiêu a.”



“Anh không cần nhận cháu nuôi, anh muốn cháu ruột.”



“Này không khó, hiện tại cũng không phải ngày xưa, muốn cháu còn không đơn giản sao.”



“Hắn muốn cưới Nhiên nhi phải trước cho anh đứa cháu, không có cháu hắn đừng hòng cưới!”



Này không phải khó xử người sao. Liễu Ân Đình ở trong lòng bất đắc dĩ lắc đầu, ông anh này của hắn là muốn nghĩ biện pháp ép buộc Phong Khiếu Nhiên , bất quá thôi thôi, dù sao cũng phải khiến anh ấy xuất ra ngụm ác khí này, ai kêu chuyện Phong Khiếu Nhiên làm lúc trước rất vô liêm sỉ. Cái này kêu là trồng dưa được dưa trồng đậu ra đậu, trồng xuống nhân ắt gieo được quả..



Xe dừng lại trước biệt thự của Tô Hành Hải và Long Thiên Hành ở Thượng Hải, Phong Khiếu Nhiên trực tiếp ôm Liễu Mộ Nhiên bước xuống. Long Thiên Hành mở cửa, nhìn hai người lên lầu. Đóng cửa, Long Thiên Hành lại lên xe, đánh một cuộc điện thoại cho Lục Văn Triết:“Tôi hiện tại đi bên chỗ cậu, nơi này lưu cho Khiếu Nhiên đi. Chúng ta buổi chiều có cần đi bái phỏng Liễu lão tiên sinh hay không?”



“Cậu đã cùng Liễu Ân Đình lấy được liên hệ ? Được, cậu ở đó chờ tôi, tôi lập tức đi cùng cậu. Chuyện này chúng ta giúp Khiếu Nhiên giải quyết đi, gần đây anh ta hẳn là đều rút không ra thời gian.”



Treo điện thoại, ló ra cửa kính xe nhìn nhìn trên lầu, vừa lúc nhìn đến bức màn trong một gian phòng bị người kéo qua , Long Thiên Hành phát động ô tô, Tiểu Nhiên có thể nhớ tới kiếp trước hay không đã không còn trọng yếu, hiện tại quan trọng là nên bắt đầu trù bị hôn lễ .




Phong Khiếu Nhiên nháy mắt nắm chặt di động, tiếp theo sau Lục Văn Triết tiếp tục ném bom:“Chú Tiểu Nhiên dĩ nhiên là Y Đình ! Còn có một chuyện càng không thể tưởng tượng, Tiểu Nhiên năm nay mới 26 tuổi !”



Phong Khiếu Nhiên hô hấp có một lát ngưng trệ, Lục Văn Triết ở bên kia nói:“Như vậy tính xuống Tiểu Nhiên so với cậu chậm 4 năm mới chuyển thế. Lúc trước chúng ta vẫn đem mục tiêu đặt ở trên người những ai cùng tuổi với cậu, khó trách chúng ta tìm không thấy Tiểu Nhiên. Khiếu Nhiên, Tiểu Nhiên căn bản không có quên cậu, Cổ Hoài Ý cái gì cũng đều nói , là hắn khóa trụ ký ức Tiểu Nhiên, cho nên Tiểu Nhiên mới chưa tới tìm cậu.”



Phong Khiếu Nhiên sắc mặt nháy mắt băng lãnh, Lục Văn Triết ở trong điện thoại chi tiết nói cho hắn Cổ Hoài Ý là làm sao cùng bọn họ ngả bài , còn có yêu cầu của Cổ Hoài Ý. Nghe nghe , băng lãnh trên mặt Phong Khiếu Nhiên thối lui, đau lòng nhìn về phía người trong lòng, lại ở trên trán đối phương ấn một nụ hôn ôn nhu. Nói gần 40 phút, Lục Văn Triết mới tính là hội báo hoàn tất, tiếp đó hỏi:“Khiếu Nhiên, cậu tính toán làm sao đây?”



Phong Khiếu Nhiên nghĩ cũng không thèm nghĩ nói:“Ta sẽ không khiến Nhiên nhi khó xử, Cổ Hoài Ý muốn làm sao làm đều nghe cậu ấy. Cậu nói cho ông ta, ba ngày sau tôi mang Nhiên nhi đi gặp ông.”



“A? Cổ Hoài Ý nói, đêm nay hắn ‘Nhất định’ muốn nhìn thấy con mình.”



“Ông ta đoạt đi Nhiên nhi gần ba mươi năm, tôi chỉ bất quá là ba ngày. Ông là cha Nhiên nhi, tôi không muốn cùng ông ta nổi xung đột, nhưng không nên ép tôi.”



“A, được. Tiểu Hải để tôi nói cho cậu, trong tủ lạnh có thức ăn.”



“Tôi biết.”



Treo điện thoại, khóe miệng Phong Khiếu Nhiên có thêm một mạt cười vừa lòng. Nhiên nhi của hắn cũng không có quên hắn, kỳ thật, hắn vẫn là để ý . Đóng di động, nằm xuống, ôm chặt Cô Nhiên, Phong Khiếu Nhiên nhắm mắt lại. Ba mươi năm , hắn có thể an tâm ngủ một lần.