Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá (Ver.2)

Chương 18 : Nốt nhạc thứ mười tám

Ngày đăng: 16:35 18/04/20


Nốt nhạc thứ mười tám



Nó đang nằm xem phim kinh dị, đang đến

khúc gây cấn thì nó bị dọa cho mất hồn, sao ông nội lại về đúng lúc vậy

chứ, mém xíu nữa là nó la toáng lên rồi, đến lúc đó chắc người dân xung

quanh tưởng là nó đang gặp ăn cướp hoặc tên biến thái nào mà chạy qua

đây thì mệt rồi.



- Ông nội, làm con hết cả hồn. – Nó vuốt ngực, thở phào nhẹ nhõm



- Giờ này không đi ngủ, nằm coi phim ma, con định làm cú sao? Hay là đang thao thức nhớ ai nên ngủ không được? – Ông nội cười trêu nó





phì cười đi lại phía ông, đôi tay nhẹ nhàng giúp ông cởi áo vet cùng cà

vạt cho thoải mái, có thể nói đây là lần đầu tiên nó giúp ông trong

những việc này, cảm giác có chút đặc biệt.



- Con đây là đang đợi

ông, vì bọn con về nhà trước nên con sợ ông buồn, mới đến tiệc một chút

mà đã ra về không nói với ai, có chút ngại. Với lại ông nên cho con làm

một chút gì đó cho ông chứ, ngày nào ông cũng bận bịu đến giờ này mới

về, một mình lo cho công ty, con cũng sợ tuổi ông đã cao, không thể chịu được.



Ông nội gật đầu, cười hạnh phúc, xoa đầu nó đáp :



- Cháu gái của ông đã lớn rồi, biết lo lắng cho người khác rồi. Yên tâm

đi, ông có thể lo được cho công ty, ông vẫn còn đang khỏe lắm, chưa già

đâu, ông phải sống đến một trăm tuổi chứ, để còn ẵm cháu cố của mình

nữa.



- Nhất định rồi! Mà ông nội, con còn có chuyện khác, cái

đó...Thiên Vũ, Minh Lâm với Phương Thy, ba người họ vẫn chưa đặt khách

sạn, cho nên có thể cho ba người họ ở đây vài ngày được không ạ?



- Được chứ, không thành vấn đề, dù sao cũng là bạn bè của con, phải đối

xử tốt một chút. Bây giờ thì mau lên ngủ đi, không thôi sẽ có quầng

thâm, như vậy là không được.



Nó mỉm cười, gật đầu rồi cùng ông

nội đi lên phòng, chuyện nó về Việt Nam có lẽ ngày mai hãy nói, bây giờ

ông nó cũng đã mệt rồi, ngày mai đúng lúc cũng là ngày nghỉ, sẽ có thời

gian hơn, nó nhất định phải nấu món gì đó ngon ngon mới được.



[…]



Sáng hôm sau, mới chỉ có sáu giờ ba mươi mà nó đã thay đồ, rửa mặt xong xuôi và đang lủi thủi trong bếp trong lúc mọi người vẫn ngủ như chết, giống

như một cô nàng đang ăn trộm đồ ăn vậy.


Ông nó vui vẻ, tâm trạng của

nó cũng theo đó mà lên, không ai phản đối, vậy đã được rồi, nó chẳng

muốn thêm gì cả, tạm thời cứ vậy đi.



Ăn uống xong xuôi, mọi người cũng giúp nhau dọn dẹp, căn nhà cũng từ từ trở lại lúc đầu, gọn gàng và sạch sẽ. Hiện tại là chín giờ đúng, tất cả đang ngồi trên phòng khách

xem phim, nói là xem phim chứ thật ra có gì đâu mà xem, bấm tới bấm lui

muốn cháy cả tivi cũng không hề xuất hiện cái gì hay hay cho mọi người

cùng xem, chán chết mất.



- Chúng ta đi xem phim đi, mọi người cũng đang chán mà? – Khải Minh đề nghị



- Cũng được đấy, đang chán chết, đi chơi cho qua thời gian. Khải Minh, con đặt vé đi, còn tụi con thì đi thay đồ đi.



Cả năm người đều hớn hở kéo nhau lên phòng lựa đồ đẹp đi chơi, ai cũng có

một phong cách riêng biệt. Nó chỉ đơn thuần kết hợp cùng áo len hoạ tiết với nền đỏ sẫm cùng chân váy xoè ngắn, quần tất đen cho mình, style rất hợp thời trang trong mùa lạnh,sơ mi trắng cổ nơ trong nổi bật, có thể

tôn lên vóc dáng thon thả của nó. Để có được sự hài hòa và thống nhất,

nó đã lựa chọn túi xách đeo chéo và boots với một màu sắc tương đồng.



Nhỏ thì điệu đà hơn khi kết hợp với một chiếc áo len oversized màu kem hợp

thời trang với chân váy xòe. Để trông trẻ trung, năng động tạo điểm nhấn rất riêng cho set đồ của mình. Ngoài ra nhỏ còn kết hợp cùng túi xách

nhỏ màu đỏ cam và đôi boots màu đen bóng loáng.



Còn ba chàng kia thì trông khá đơn giản mà không hề đơn giản. Hắn và anh ta chỉ đơn giản phối một chiếc áo thun cùng áo sơ mi bụi bẫm bên ngoài, quần jeans. Mặc dù có điểm tương đồng nhưng mỗi người mỗi dáng vẻ khác nhau, hắn thì có vẻ cool ngầu, còn anh ta thì đem lại cảm giác ấm áp cho người nhìn.

Nhìn đi nhìn lại chắc Khải Minh là người “đen” nhất. Áo thun đen kết hợp cùng áo vets kiểu Hàn Quốc đen, quần jeans đen, giày cũng đen, thậm chí cả mắt kính và đồng hồ cũng bị đen “lây”.



- Chà, ai cũng mặc đồ đẹp hết rồi ha, vậy chúng ta đi thôi.



Ông nội nó xì tin chơi cả một bộ đồ rất nổi, cũng may là thời tiết ở Mỹ

lạnh và không có nắng nên bình thường, chứ gặp như ở Việt thì thôi rồi, hoa cả mắt. Tất cả cùng nhau di chuyển lên xe và bắt đầu trên đường đến rạp chiếu phim, có một vấn đề chưa đề cập ở đây chính là

trước vài phút lên xe họ còn cãi qua cãi lại về chỗ ngồi nữa cơ. Nhỏ thì muốn ngồi với nó, nó thì muốn ngồi với hắn và hắn cũng vậy, anh ta thì

bận rộn kéo nhỏ về ngồi cạnh mình, cãi tới cãi lui thì nó đành di chuyển sang một ghế khác ngồi một mình, Khải Minh thuận tiện định đến ngồi

cạnh nó nhưng mà không thuận lợi ngồi được, hắn nhanh chân hơn một bước, không kiên nể ai mà đặt mông ngồi cạnh nó khiến Khải Minh muốn cào hắn

ra từng mảnh. Cuối cùng thì cũng yên lành hơn một tí, trong xe không ai

nói chuyện cho đến khi tới rạp phim.



- Ông nội ngồi

cạnh con đi. – Nó nắm tay ông vui vẻ đến ngồi cạnh nó cho đỡ có chuyện

phiền phức, chỗ còn lại hắn vẫn là người “chiếm lĩnh”



Lần này có

vẻ mọi người đều chịu an phận về chỗ ngồi của mình, nhỏ và anh ta cũng

khá là thích thú khi Khải minh và hắn cãi nhau, cùng tranh giành một

người, chuyện này giống như bọn họ lúc trước vậy, bây giờ chứng kiến lại cảm thấy thật vui. Anh em nhỏ lợi dụng trong phòng chiếu ồn ào liền bàn bạc, kế hoạch có chút thay đổi, tình hình này bọn họ sẽ dễ dàng lôi kéo theo Khải Minh, xem ra nó cũng thật đào hoa, khiến bao người say mê.

Nhìn theo dáng vẻ của Khải Minh thì anh chắc chắn đã phải lòng nó rồi,

chuyện này có phải sẽ biến thành một vở kịch cho anh em họ tự do thoải

mái mà theo dõi, tùy ý điều khiển theo ý của mình.