Có Phải Cậu Thích Tôi Không

Chương 36 : Tôi làm nũng với chồng đấy!

Ngày đăng: 11:20 30/04/20


Edit: Ôn Khách Hành – Beta: Mimi, Ame







*****



Mặt trời đã xuống núi, tia sáng cuối cùng cũng lặng lẽ khuất dưới đường chân trời, cảnh vật xung quanh trở nên u ám, ánh đèn tiết kiệm điện của mấy quầy hàng ăn vặt đối diện cổng trường cùng với ánh đèn đường không hề có tác dụng xua tan sợ hãi. Đêm đến, hơi thở chết chóc càng trở nên nồng đậm, mặt mũi người qua đường không sao thấy rõ được, giữa bầu không khí âm trầm này, ngay cả người có dương khí yếu thoạt nhìn cũng có vài phần giống quỷ.



Lâm Phi Nhiên thả ba cái gói đồ to bự xuống đất, kinh hoàng ngồi xổm xuống, ôm lấy đầu gối của mình y hệt một cây nấm nhỏ, dùng giọng điệu có chút luống cuống, nói, “Cố Khải Phong, ông đang làm gì vậy? Hiện tại có bận không?”



“Không bận, đang giặt chút đồ thôi, sắp giặt xong rồi.” Bên kia điện thoại truyền đến tiếng nước chảy ào ào, Cố Khải Phong tiếp tục nói, “Bảo bối, có chuyện gì không?”



Lâm Phi Nhiên mấp máy môi, giương mắt nhìn cổng trường một chút. Mặt trời đã lặn rồi, đám yêu ma quỷ quái cũng bắt đầu hoạt động mạnh hơn, cách cánh cửa sắt có thể nhìn thấy con đường thông tới ký túc ngập đầy ma quỷ. Đám quỷ này có phạm vi hoạt động khá lớn, cho nên đang không ngừng tràn ra từ cửa chính các lớp học và cửa sắt của tòa nhà…



Mặt trời xuống núi, mong ước đơn giản của nhóm quỷ là ra ngoài dạo chơi.



Ban ngày trốn trong bãi tha ma đến sắp phát điên, đối với chúng quỷ mà nói, cuộc sống về đêm ấy à, quả thực là thoải mái vô cùng.



Lâm Phi Nhiên không muốn cầu xin Cố Khải Phong, căng đầu nghĩ tự mình hành động. Song, vừa mới đứng lên cậu liền trông thấy một đám quỷ lúc nha lúc nhúc, vì thế lại không khỏi chần chừ. Cuối cùng, da đầu tên nhóc nhát gan nào đó lại mềm ra, ngồi xuống cos cây nấm thêm lần nữa, kinh hoàng mà nài nỉ đối phương, “Ông có thể ra cổng trường đón tôi không?”



Cố Khải Phong nghe thế, lập tức tắt nước, bỏ lại đống đồ đang giặt dở, tùy tiện lau tay vào quần, vừa ra khỏi phòng vừa hỏi, “Làm sao vậy?”



Lâm Phi Nhiên bất lực đến muốn khóc, nhưng ngoài miệng lại chỉ có thể nói, “Không sao cả, đi đón tôi một chút, được không? Mai tôi sẽ mời ông uống trà sữa.”



Lúc này Cố Khải Phong đã ra khỏi phòng, nhảy qua ba bậc thang của tòa nhà để đi xuống, giày thể thao đắt tiền khiến cho động tác của hắn rất nhẹ nhàng, hoàn toàn không phát ra tiếng động. Vừa chạy, Cố Khải Phong vừa ổn định hô hấp, hỏi, “Không sao thì kêu anh đến đón em làm gì, có phải định làm nũng với chồng không đấy?”




Nói được một nửa Lâm Phi Nhiên mới kinh hoàng nhìn về phía Cố Khải Phong.



Ngừơi kia cười mà như không cười nhìn cậu, “Nói tiếp đi.”



Lâm Phi Nhiên phát điên vò tóc, “Làm sao ông biết tất tôi không có mùi?”



Cố Khải Phong bình tĩnh nói, “Bởi vì anh giặt giúp em.”



“Ông, ông…” ‘Lâm Phi Nhiên chỉ vào mặt Cố Khải Phong, “Chắc chắn ông không chỉ giặt! Mà còn…”  Nửa câu kế tiếp bởi vì xấu hổ mà cậu không cách nào nói ra khỏi miệng.



Trong khi đó, Cố Khải Phong lại vô tư gật gật đầu, “Đúng vậy.”



Lâm Phi Nhiên ngã rầm một cái xuống ghế của mình, dùng tay vỗ ngực một chút, cảm giác rất rất cần một viên thuốc trợ tim!



“Chồng giặt tất cho vợ thì có sao đâu chứ?” Cố Khải Phong nói một câu cực kỳ vô liêm sỉ.



“Vấn đề là ông còn…” Lâm Phi Nhiên đỏ mặt, không tài nào nói tiếp được.



Cố Khải Phong nhướng mày, “Còn làm sao?”



Lâm Phi Nhiên tức giận lơ đẹp hắn ta, xách mấy cái túi dùng để cúng nhóc quỷ nữ, đi ra ngoài. Cố Khải Phong vội vã đuổi theo mấy bước, cất tiếng hỏi, “Em đi đâu vậy?”



Người còn lại hung ác lườm hắn một cái, nghiến răng nghiến lợi trả lời, “Đi hái cái đầu ông xuống!”