Có Phải Cậu Thích Tôi Không
Chương 43 : Vạn phúc kim an!
Ngày đăng: 11:20 30/04/20
Edit: DLinh – Beta: Mimi, Ame
*****
“Giỏi lắm, dám chơi xỏ anh!” Cố Khải Phong ngẩn ra, ngay sau đó hắn bật dậy nhào tới ôm lấy Lâm Phi Nhiên rồi đẩy ngã xuống giường. Ngay sau đó hắn lấy đầu ngón tay quẹt kem bơ trên mặt mình, ra vẻ hung dữ nhưng thực ra cực kì dịu dàng, trét lên chóp mũi xinh xắn của Lâm Phi Nhiên, không chờ Lâm Phi Nhiên phản kháng đã nhanh chóng vừa hôn vừa liếm hết sạch.
“Ha ha ha đắp một lớp mặt nạ kem bơ cho anh!” Lâm Phi Nhiên xấu xa cười vang, bàn tay bé xinh cực kì không nên thân mà xoa xoa trét trét đống kem bơ trên mặt Cố Khải Phong. Bề ngoài Cố Khải Phong vẫn làm bộ tốt tính mặc kệ cậu đùa nghịch, song trên thực tế một tay hắn đã âm thầm lần dò tới bên hông của đối phương.
Sau khi trở về phòng ngủ, Lâm Phi Nhiên đã cởi bỏ áo khoác, trên người chỉ mặc mỗi một cái áo ba lỗ màu kem và một lớp sơ mi trắng bên ngoài, cổ áo sơ mi thắt một chiếc cà vạt nhỏ, cúc áo cài tới tận nấc trên cùng, chẳng tiện cởi chút nào. Vì thế, bàn tay không ngoan của Cố Khải Phong liền chọn đường tiến công từ vạt áo dưới nhét bên trong quần dài, thừa dịp Lâm Phi Nhiên còn bận vui mừng vì bắt nạt được mình, hắn liền nhanh chóng vén đồ Lâm Phi Nhiên lên tận cằm, sau đó dụi gương mặt đầy kem bơ của mình lên phần ngực trắng nõn mong manh kia …
“Này! Này! Phạm luật! Không được bôi lên người!” Tới tận lúc này Lâm Phi Nhiên mới nhận ra điều không ổn, xoay người muốn xuống giường, thế nhưng lại phát hiện mình đã bị Cố Khải Phong siết chặt.
“Muốn chạy hả?” Cố Khải Phong khoa trương kéo dài giọng hỏi, lấy tay đè lên cổ Lâm Phi Nhiên, dí sát gương mặt bảnh bao đầy kem bơ của mình tới trước mắt Lâm Phi Nhiên, “Mau liếm cho chồng nào.”
Lâm Phi Nhiên cắn môi, cười ngại ngùng: “Mặt anh có sạch không hả? Đừng khiến em chết vì bẩn.”
“Làm sao mà không sạch được chứ?” Cố Khải Phong khoe hàm răng trắng bóc cứ như là đang quay quảng cáo kem đánh răng không bằng, nói, “Hôm nay vì muốn hôn em cho đủ nên trước khi em về anh đã đánh răng rửa mặt cực kì cẩn thận rồi, còn xịt cả nước hoa này, ngửi thử coi.”
Vừa bước vào phòng ngủ Lâm Phi Nhiên đã ngửi thấy mùi hương nước hoa nam giới nhàn nhạt trên người Cố Khải Phong, có điều ba đợt sóng quà tặng thư tình bánh gato dồn dập oanh tạc, hết ngạc nhiên này tới niềm vui khác khiến cậu quên mất chuyện nhỏ này, nhưng vừa nghĩ tới chuyện Cố Khải Phong dồn bao nhiêu tâm sức cho mình như vậy … Nghĩ tới đây, một dòng máu nóng xông thẳng lên não Lâm Phi Nhiên, bé mèo con hơi ngẩng đầu lên, thè lưỡi liếm kem bơ trên cằm Cố Khải Phong, chép miệng một cái, lại tiếp tục đỏ mặt liếm kem bơ dính ở hai bên mép hắn… Cậu còn muốn tiếp tục, nhưng hồn phách với thần trí của Cố Khải Phong cũng mụ mị hết cả rồi, hắn cúi đầu lấy cớ dọn sạch kem bơ trên người Lâm Phi Nhiên để liếm ngực cậu. Ngay lập tức, bầu không khí trong phòng tràn đầy một mùi hương ngòn ngọt ….
“Dừng, đừng hôn! Đã sạch hết cả rồi, đừng cho là em không biết, còn hôn nữa … Cố Khải Phong!” Lâm Phi Nhiên bị kích thích nên vặn vẹo đủ chiều, lồng ngực cũng phập phồng kịch liệt, lửa tình bùng lên giày vò cơ thể khiến cậu vừa sợ hãi lại vừa thoải mái, thế nhưng hai tay đều bị Cố Khải Phong kiềm lại, cậu chẳng làm được gì khác, đành gằn từng tiếng, hét lớn: “Cố, Khải, Phong!”
“Vậy thì làm gì đây?” Lâm Phi Nhiên nói, dè dặt đứng dậy nhét áo sơ mi vào trong quần, “Cũng không ra ngoài chơi được.”
Cố Khải Phong bước tới ôm cậu từ phía sau, ôm vào lòng rồi còn xoa chỗ này sờ chỗ kia, mập mờ nói: “Chơi đùa cùng nhau trong phòng ngủ, còn bài tập tý anh mượn tạm của ai chép là được mà.”
Da mặt Lâm Phi Nhiên vẫn còn mỏng, dù trong lòng thấy đề nghị này rất hấp dẫn, nhưng mới ngày đầu tiên làm sao cậu có thể không biết xấu hổ mà đồng ý được chứ, hơn nữa Cố Khải Phong còn lưu manh như thế, bình thường không cho hắn chạm vào hắn vẫn tìm ra cách chiếm đủ tiện nghi, nếu bây giờ mở cửa thật, chẳng biết mọi việc sẽ đi tới đâu nữa. Thế là Lâm Phi Nhiên mặt đỏ tía tai thúc cùi chỏ vào ngực Cố Khải Phong, nói: “Điều ước sinh nhật lúc nãy của em, chúng ta có thể bắt đầu thực hiện từ bây giờ không?”
Cố Khải Phong cười khẽ: “Ước gì, sao nghiêm túc thế?”
Lâm Phi Nhiên khẽ lẩm bẩm: “Em ước chúng ta có thể cùng nhau thi đỗ khoa Vật lý của đại học X.”
Đại học X là trường đại học tốt nhất ở tỉnh bọn họ, với thứ hạng trước mắt của hai người thì còn thiếu một chút mới đủ đậu, nhưng chỉ cần cố gắng hết sức, khả năng ước mơ trở thành hiện thực vẫn lớn cực kì.
Cố Khải Phong rạo rực một hồi, mới hỏi: “Có phải chúng ta lên đại học rồi sẽ thuê phòng bên ngoài sống cùng nhau không?”
“Ừ.” Lâm Phi Nhiên ban đầu đáp ứng, nhưng ngay lập tức lại cự nự bổ sung theo thói quen, “Em, chẳng phải em đã nói muốn nuôi mèo sao?”
“Được rồi, coi như em giỏi.” Cố Khải Phong hung hăng hôn một cái lên mặt cậu, cũng xách cặp tới bàn học, “Đến đây nào, vì tương lai có thể thuê phòng chung sống ở gần đại học X, bắt đầu từ hôm nay chúng ta phải nỗ lực học tập.”
Lâm Phi Nhiên tức giận chỉnh lại: “Là để thi đỗ đại học! Vì tương lai sau này của chúng ta!”
Chỉ biết mỗi ở chung ở chung ở chung! Loại bạn trai này nhất định phải vứt bỏ!