Có Phải Cậu Thích Tôi Không
Chương 53 : Tuổi trẻ đặc biệt tràn trề tinh lực!
Ngày đăng: 11:20 30/04/20
Edit: Mimi – Beta: Yên, Ame
*****
Lâm Phi Nhiên lau miệng, mỉm cười nói: “Uống xong rồi, tôi đưa người về trước, các ông cứ từ từ chơi.”
Nói xong, cậu liền đứng lên. Cố Khải Phong thì hệt như một cái áo choàng hình người gắt gao ôm lấy cậu từ phía sau, thân thể cả hai dán chặt không có lấy một khe hở.
Lâm Phi Nhiên vừa bực vừa buồn cười quay đầu vỗ vỗ lên mặt đối phương: “Anh có thể tự đi không? Em không vác nổi anh đâu đấy.”
Vừa nghe Lâm Phi Nhiên nói không cõng nổi, Cố Khải Phong liền bật người lảo đảo đứng thẳng lên. Hắn dùng một đôi mắt mông lung vì say rượu nhìn Lâm Phi Nhiên đầy quyến luyến, y hệt một chú cún đang mong đợi chủ nhân khen ngợi. Lâm Phi Nhiên bị ánh mắt này làm cho trái tim đập nhanh một trận. Cậu vươn tay đỡ lấy đối phương, dìu hắn ra khỏi quán karaoke, dùng ứng dụng gọi xe gọi một chiếc taxi. Suốt cả quá trình Cố Khải Phong đều như không hay không biết một cái gì, cứ luôn lắc lắc đầu yên lặng nhìn cậu.
Lâm Phi Nhiên gọi xe xong, lại buồn cười nhìn Cố Khải Phong, hỏi: “Nhìn em làm cái gì? Không quen hả?”
“Quen.” Cố Khải Phong giữ chặt bả vai người nọ, lộ ra vẻ mặt nghiêm túc như đang đọc thuộc điều lệ Đảng, nói: “Cưng là Lâm Phi Nhiên, anh rất thích, rất thích cưng.”
Lâm Phi Nhiên vừa cảm động lại vừa buồn cười. Thấy xung quanh không có ai, hơn nữa Cố Khải Phong cũng đã uống quá say rồi, cậu liền đánh bạo đáp lại một cách rất nhiệt tình: “Cố Khải Phong, em cũng rất rất thích anh.”
Nói xong, Lâm Phi Nhiên dìu Cố Khải Phong ra khỏi cửa quán, đứng ở ven đường chờ xe.
Tuyết đã ngừng rơi, bầu không khí trở nên mát lạnh và dễ chịu. Bỗng một cơn gió rét thổi qua khiến cho Lâm Phi Nhiên vốn hơi hơi mỏi mệt tỉnh táo hơn nhiều.
“Nhiên Nhiên.” Cố Khải Phong say rượu dính người đến lạ. Hắn cong cong thân thể, dùng mặt cọ cọ lên gáy người kia, thấp giọng nỉ non: “Gọi chồng đi, anh muốn nghe.”
“Anh sao cũng được.” Cố Khải Phong giống như nhìn thấu tâm tư của cậu, hơi híp mắt hỏi, “Nhiên Nhiên thích ngắm biển à?”
Em thích nhìn anh ở biển nha! Lâm Phi Nhiên ngoan ngoãn chớp chớp mắt, ngồi đến là đoan chính đường hoàng, vô tội đáp: “Ừm, đã rất nhiều năm em không được trông thấy biển rồi, tương đối muốn đi.”
Cố Khải Phong cười cười, mờ ám hỏi: “Đi biển sẽ phải xuống biển, cưng à, em biết bơi không?”
“Đương nhiên biết…” Phản ứng đầu tiên của Lâm Phi Nhiên là trả lời thành thực, nhưng lời vừa ra khỏi miệng cậu liền ý thức được một điều, nếu mình đáp như vậy rất có khả năng sẽ mất đi cơ hội tiếp xúc thân mật với Cố Khải Phong, vì thế đảo đảo mắt, nhanh trí bổ sung: “Nhưng em chỉ biết bơi ếch, không thích lắm, muốn học các kiểu bơi khác nữa.”
Cố Khải Phong quan sát vẻ mặt cậu, chầm chậm nói: “Bơi tự do thì sao? Anh dạy em nha.”
Lâm Phi Nhiên giả vờ suy nghĩ, làm như đang thật sự cân nhắc xem mình muốn học cái gì, một lát sau mới rụt rè nói: “Bơi tự do cũng được.”
Cố Khải Phong mỉm cười, liếc mắt nhìn cậu, không nói gì thêm, chỉ cúi đầu lật sách vở.
Sau khi lật được vài trang, bỗng nhiên Cố Khải Phong ngẩng đầu, dứt khoát ôm lấy thắt lưng Lâm Phi Nhiên, kéo mạnh người ta vào trong ngực, dùng thanh âm hơi hơi khàn khàn nói: “Không phải em muốn học bơi, em muốn anh sờ em chứ gì?”
“Hả, đâu ra!” Lâm Phi Nhiên phủ nhận, khóe miệng lại thành thực mà cong lên, cuối cùng không nhịn được mà bật cười thành tiếng. Cố Khải Phong cũng vô cùng vui vẻ, hai người cười đùa ầm ĩ một lúc rồi ngã xuống giường, tiến hành cái việc không tiện miêu tả một phen!
Có phần thưởng mê người như thế, cuối kỳ hai người đều có động lực để vươn lên trong học tập. Mỗi ngày sau khi phòng ngủ tắt đèn, cả hai còn bật đèn bàn học đến hơn mười một rưỡi. Gần đây, Lâm Phi Nhiên cảm giác ánh mắt thầy hiệu trưởng quỷ nhìn mình những lúc con mắt âm dương mở ra đã hòa ái hơn nhiều, có thể là vì thấy cậu nỗ lực học hành hơn lúc trước.
Có điều, nếu thầy hiệu trưởng quỷ biết được nguyên nhân gần đây Lâm Phi Nhiên liều mạng học tập không phải vì đưa Trung Hoa lên một tầm cao mới mà để có thể đường đường chính chính đi chơi với bạn trai trong kỳ nghỉ đông, có lẽ ông sẽ tức đến đội mồ sống dậy cũng không chừng…
Rất nhanh, kỳ thi đã tới. Trước ngày thi Lâm Phi Nhiên đã lén tưởng tượng ra cảnh mình mở con mắt âm dương trong giờ thi, sau đó mua chuộc một con quỷ đi xem đáp án của mấy học sinh vẫn luôn đứng hạng đầu rồi về nói lại với mình… Song cuối cùng cậu vẫn từ bỏ phương án này, nếu thật sự gian lận chắc sẽ bị thầy hiệu trưởng quỷ mắng đến chết luôn!
Cuối cùng, để bảo đảm sự tập trung trong lúc làm bài, Lâm Phi Nhiên liền thành thật hỏi mượn quần áo đồng phục của Cố Khải Phong.