Cố Phu Nhân Em Trốn Không Thoát

Chương 1 : Phản Bội

Ngày đăng: 15:21 30/04/20


Quyển 1 - Cố Phu Nhân Em Trốn Không Thoát



[ Hoàn ]



Quyển 2 - Hào Môn Quân Sủng Hôn



[ Đang Tiến Hành ]



*Lưu Ý: Các bộtruyện được nối tiếp với nhau!



- ----------------



Là nhị tiểu thư của Lâm gia, nhưng mọi người không ai công nhận cô điều đó cả. Gia đình ghét bỏ, cô tốt hơn một chút cũng chỉ có danh phận nhị tiểu thư. Tất cả người làm trong nhà không ai tôn trọng xem cô là nhị tiểu thư của họ



Bởi cô chính là con riêng của Lâm Dương và tình nhân của mình Ngọc Hoa, mẹ cô qua đời vì tai nạn, vì cũng là con mình nên ông ta mang cô về cho cô một danh phận. Nhị tiểu thư



Mẹ kế và chị cả không ưa gì là cô. Luôn làm khó cô, từ nhỏ cô đã bao giờ nhận được sự yêu thương từ cha mình? Không hề ông ta cũng như họ, chán ghét cô vậy



Lâm Giai Ninh là chị gái cùng cha khác mẹ của cô, cũng chính là đại tiểu thư của Lâm gia. Cô ta cũng là một đại minh tinh nổi tiếng trong showbiz. Là nữ thần trong lòng của tất cả mọi người



Cô và Mạc Thiếu Khanh yêu nhau rất lâu rồi, Lâm gia và Mạc gia cũng tác hợp cho cả hai nhưng đến một ngày vì ước mơ nên cô đã du học. Bỏ lại Mạc Thiếu Khanh ở lại một mình, Mạc Thiếu Khanh bảo rằng mình yêu cô và sẽ đợi cô...



Vài năm trôi qua cô đã hai mươi lăm tuổi, là người phụ nữ đã trưởng thành và xinh đẹp hơn hẵng lúc cô sang nước ngoài du học



Chương trình học đã hoàn tất cô lập tức bay về Trung Quốc gặp người cô yêu, máy bay vừa đáp xuống cô liền lấy máy gọi cho Mạc Thiếu Khanh nhưng lại không ai nhấc máy



Thôi thì tự mình bắt xe về vậy, tạo bất ngờ cho anh ấy...



Chiếc xe dừng tại một căn biệt thự, đây chính là nhà của cô và Mạc Thiếu Khanh. Mở cửa bước vào nhà. Trong nhà yên tĩnh không thấy một bóng dáng ai cả



Nhìn dưới đất bỗng phát hiện có đôi giày cao gót của một người phụ nữ. Cô có chút lo lắng trong người



Tháo giày ra và đi vào trong, bước lên lầu xem. Vừa tới phòng của cả hai. Đưa tay định mở cửa lại nghe thấy tiếng gì đó, là của phụ nữ còn người còn lại là Mạc Thiếu Khanh



" Ưm ~ Khanh mạnh một chút "



" Bảo bối cảm giác thế nào? "



" Ha~ sướng, nhanh lên sướng ưm... a~ "



Rầm, cô mở toan cánh cửa ra, cả hai con người không mặc quần áo trên người thấy cô liền giật mình dừng lại nhìn cô




" Phải...bà, là ai vậy? "



" Ta chính là bạn của Ngọc Hoa, Hạ Lan Du "



" Bạn? Của mẹ tôi? "



" Phải, ta không nghĩ rằng Ngọc Hoa lại mang thai của Lâm Dương. Tên con là gì vậy? Có thể nói cho ta biết hay không "



" Con là Lâm Tĩnh! "



" Lâm Tĩnh? Một cái tên quả thật rất xinh đó... bây giờ ta không còn thời gian nữa, lần sau có duyên gặp lại ta và con nói chuyện! "



" Vâng! Chào dì ". Cô lễ phép nói



Bà nhìn cô hài lòng, khẽ " Ừ " một tiếng



Cô gái này thật lễ phép, lại còn rất ưa nhìn. Bà nhìn cô thầm nghĩ một chút sau đó cùng vệ sĩ của mình ra ngoài. Cô cũng không bận tâm nữa mà thắp cho mẹ mình nấy nhan...



Họ vào xe, anh vẫn ngồi yên tại chỗ, dáng vẻ vẫn như cũ không có một chút gì gọi là " nhàn rỗi " như bà. Đôi mắt vẫn cứ dán vào tờ tài liệu, anh buộc miệng hỏi:



" Mẫu thân sao người đi lâu vậy? "



" À, ta vô tình gặp được người quen đó mà! "



Người quen?



Anh một chút khó hiểu, ở nghĩa địa hoang vu không bóng người như thế mà để bà gặp được người quen ư? Là ai vậy... chẳng lẽ là người phụ nữ đó? Vừa nãy cô gái đó có vào trong. Không lẽ là cô?



" Sao vậy? "



" Không, không có gì đâu mẹ. Cho xe chạy đi! "



" Dạ thiếu gia...! "



- ------------------



- Chương 1 có sơ xài gì mong mọi người thông cảm bỏ qua cho nhé ~ ^^



[ 06-01-2019: " Sr mọi người, mình hiện là đang trong quá trình chỉnh sửa lại truyện ạ! Thay đổi một tí cho mới mẻ một chút =)) " ]