Cố Phu Nhân Em Trốn Không Thoát

Chương 29 : Tình Cờ Gặp " Người Quen "

Ngày đăng: 15:21 30/04/20


Sau một màn ân ái đã qua, cô mệt mỏi đã thiếp đi bên cạnh Cố Duật Hành, nằm bên cạnh cô nghỉ ngơi một chút sau đó anh đi tắm thay đồ rồi ra ngoài tiếp tục công việc



Cô lúc này ngủ rất say sưa, mãi cho tới hai giờ chiều cô mới tỉnh dậy, ngó sang bên cạnh mới không thấy anh. Cô ngồi dậy, tay vẫn cầm cái chăn che đi thân thể trần trụi kia. Cảm thấy bên dưới thật đau a, cái hông cũng đau không kém nữa



" Cố Duật Hành đáng ghét, lại " ăn sạch " mình thế kia. Thật đau! "



Cô gắng gượng đứng dậy và đi tắm cho sạch sẽ một chút. Lâm Tĩnh trên người quấn chiếc khăn lông trắng bước ra phòng tắm, vì trên người cô chỉ quấn khăn nên đồng thời đã lộ ra quai xương xanh quyến rũ và đôi vai trắng ngọc mịn màng. Đôi chân thon dài xinh đẹp cũng lộ ra



" Đã mấy giờ rồi nhỉ? "



Cô bước chân tới bàn kế bên giường, mở điện thoại lên thấy cũng đã khoảng hai giờ mấy: Mình ngủ lâu như vậy rồi sao?



Cạch, đột nhiên cách cửa phòng mở ra theo bản năng nên cô quay lại nhìn bỗng dưng thấy anh. Cố Duật Hành vào đây là vì xem cô gái nhỏ của mình đã thức dậy hay chưa để đưa cô đi ăn. Cô đã ngủ một giấc lâu như vậy chắc hẵng cũng đã đói rồi, vừa bước vào thì anh nhìn thấy cô đang đứng cạnh bàn. Trên người cô không mặc quần áo, chỉ có mỗi chiếc khăn trắng to lớn kia quấn che đi thân hình mảnh khải xinh đẹp của cô lại



" Duật...Duật Hành! "



Toi rồi mình vẫn còn chưa có mặc đồ. Cố Duật Hành nhếch môi cười, đóng cửa lại đi tới chỗ cô. Cánh tay rắn chắc của anh ôm lấy cái eo nhỏ của cô lại



" Bảo bối, em là muốn câu dẫn anh? "



Cố Duật Hành ghé vào tai cô nói, giọng nói đầy ma mị. Anh còn cắn vành tai của cô khiến cô bất giác đỏ mặt



" Em không có! "



" Vậy đây là gì đây nhỉ? "



Nói rồi bàn tay nghịch ngợm của Cố Duật Hành vuốt ve từ trượt dài từ trên xuống dưới cơ thể của cô



" Em là mới tắm xong nên chưa kịp mặc đồ! "



" Thật vậy sao? "



" Thật mà thật mà! "



" Vậy mà anh lại nghĩ em là muốn anh nữa. Sau đợt ân ái vừa rồi, anh vốn vẫn chưa đủ thỏa mãn em ~ "



" Không không, đủ rồi đủ rồi. Em thấy đủ rồi! "



Thấy biểu hiện của cô như vậy Cố Duật Hành không thể nhịn cười được. Cô thật sự sợ anh trong chuyện XXX đó vậy sao?



" Được rồi là anh đùa em đấy. Đói rồi chứ? "



Cô khẽ gật đầu, quả thật ngủ lâu như vậy sau khi thức dậy cô quả thật rất đói a



" Ngoan, vậy mau mặc đồ đi rồi anh đưa chúng ta cùng đi ăn "



" Nhưng...còn công việc? Không phải là..."



" Anh là cấp trên của em, anh bảo sao thì em làm đó, một lát ăn xong thì trở về làm sau cũng được dù sao thì hiện tại anh đã xử lý hết những công việc quan trọng rồi "




" Chúng ta đều là bạn cả mà! "



Lâm Giai Ninh nhìn Châu Mạn Đình cười hiền rồi bắt xe đưa Châu Mạn Đình về nhà. Trên xe Châu Mạn Đình rất tức giận, lấy điện thoại ra nhắn tin cho ai đó



" Cậu đang làm gì vậy? "



" Mình nhất định sẽ nói toàn bộ chuyện này cho Thiên ca ca biết, anh ấy sẽ đòi lại công bằng cho mình và cho cô ta biết tay! ". Châu Mạn Đình đắc ý nói



" Mạn Đình..."



" Đừng cản mình. Dù sao thì cô ta cũng đâu phải là em ruột cậu? Mẹ cô ta và cô ta đều là hồ ly tinh như nhau, chỉ giỏi việc đi câu dẫn đàn ông và phá hoại hạnh phúc của người khác. Giai Ninh, mẹ cô ta đã cướp ba cậu đó, còn cô ta thì lại ghét cậu? Có bao giờ ả xem cậu là chị mình? "



" Mình..."



" Cô ta lại còn dám quyến rũ Hành của mình nữa, mình nhất định sẽ cho cô ta một bài học "



Nói rồi Châu Mạn Đình nhắn tin cho Châu Thiên, anh trai của mình. Châu Thiên vốn rất yêu thương cưng chiều Châu Mạn Đình nên bất kể ai dám bắt nạt cô ta thì anh đều sẽ cho kẻ đó biết tay



" Ca! "



" Chuyện gì thế bảo bối của anh? "



" Ca, anh nhất định phải làm chủ cho em! "



" Em sao thế? Có người dám bắt nạt em ư? Nói cho ca nghe, anh nhất định cho hắn một bài học! "



" Là anh nói đó. Lâm Tĩnh, cô ta lại dám làm em bẻ mặt trước đám đông, lại còn khiến cho Hành càng ngày càng chán ghét em! "



" Đình Đình, anh bảo rồi...tất cả là đều tại Cố Duật Hành mà ra, em hà tất gì phải làm tổn thương đến bản thân? Hắn không yêu em! "



" Chúng em hoàn toàn yêu nhau, chỉ tại sự xuất hiện của Lâm Tĩnh vì thế cô ta đã chia rẻ em và anh ấy. Ca phải giúp em! "



" Haiz...được rồi được rồi, anh sẽ giúp em được chứ? "



" Được a!...cảm ơn ca, thương anh nhất! "



" Được rồi anh cũng thương em! "



" Em không làm phiền ca nữa, bye ca! "



" Ừ! "



Nhắn tin xong với anh trai của mình Châu Mạn Đình nghiến răng



" Lâm Tĩnh, cô cứ chờ đó đi! "



Lâm Giai Ninh cũng đã thấy toàn bộ tin nhắn vừa rồi Châu Mạn Đình cùng Châu Thiên nói chuyện. Cô ta cười thầm: Nếu như cô đã thay tôi đối phó với nó rồi, vậy thì đành trông cậy vào cô vậy...!