Cố Phu Nhân Em Trốn Không Thoát

Chương 87 :

Ngày đăng: 15:22 30/04/20


Sau khi hôn lễ kết thúc cũng đã ba tháng nhanh chóng trôi qua, thời gian trôi qua bụng cô cũng ngày một càng to hơn. Cũng như thường lệ cô ở nhà chờ chồng về, anh thì đang ở công ty làm việc



Vì ở nhà một mình quá nhàn rỗi, cô lại vô cùng cảm thấy nhớ anh. Đang ngồi xem tivi về chương trình của mẹ và bé thì cha cô gọi điện



- con nghe?



- Tĩnh Tĩnh đó à, cha chỉ muốn gọi báo cho con một việc đó là hôm nay ta và mẹ con sẽ sang nước ngoài sinh sống một thời gian. Nếu như ở đó hợp thì có lẽ chúng ta sẽ định cư ở nơi đó sống



- sao cơ? Hai người định sang nước ngoài định cư ư?



Nghe cha cô nói như thế cô ngồi bật dậy. Thật ra mà nói thì cha của cô cũng đã tìm được tình yêu cho mình rồi, bà ấy rất tốt lại vô cùng ôn hòa, lại sinh cùng năm với mẹ cô. Kỳ thực ban đầu gặp mặt cô cũng có thiện cảm với bà, bà lại vô cùng yêu thương cô, coi cô như là con gái ruột mình



Tuy thời gian yêu nhau và ở cạnh nhau không nhiều nhưng cha và bà ấy lại có tình cảm vô cùng tốt, họ rất hợp nhau nên rất nhanh đã hiểu ý của đối phương. Họ cũng chỉ vừa mới kết hôn với nhau mà thôi, sau khi biết cô và vợ mới cưới vô cùng hợp nhau như thế kia ông cũng đã rất vui. Giờ đây ông muốn cùng bà ấy sang Mỹ định cư coi như là bắt đầu một cuộc sống mới cho bản thân, con gái cũng đã lấy chồng. Để cô ở bên anh ông cũng thấy rất yên tâm



- nếu cha đi như vậy, Lâm thị sẽ làm sao?



- con đừng lo, về việc này thì cha đã để cho con rể ta xử lý ổn thỏa cả rồi



- vậy là ngay cả Duật Hành cũng biết? Sao hai người ban đầu lại không nói cho con biết sớm



Cô cắn môi dưới, là ông sẽ đi thật ư? Nhưng còn cô thì sao đây. Ông cười hiền



- ta sợ rằng con nhất định sẽ không nở để ta đi



- nhưng mà



- con gái ngoan đừng buồn. Sau này con cũng có thể sang đây thăm chúng ta, nhớ rằng hai vợ chồng sau khi đến đây phải dẫn theo cháu ngoại ta nữa đó



- dạ... Con biết rồi



- ta và mẹ con sang bên đó sống cũng coi như là một sự khởi đầu mới, làm lại từ đầu. Con biết không, người làm cha như ta ai chẳng muốn con của mình được hạnh phúc? Ta cũng vậy, tuy bù đắp cho con không được nhiều nhưng để con ở bên cạnh Cố Duật Hành ta yên tâm biết bao. Ta biết thằng bé là người đàn ông tốt, nó chắc chắn sẽ không bao giờ làm con tổn thương mà thay vào đó chính là yêu thương con, Tĩnh Tĩnh nhớ hãy trân trọng nó. Ta chúc hai con mãi mãi hạnh phúc



- cha... Cảm ơn người



Nghe ông nói như thế cô lại kìm không được cảm xúc mà có chút xúc động, đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt:



- cha, con muốn tiễn hai người



- không kịp nữa đâu, chúng ta đang ở sân bay rồi hơn nữa con bầu bì đi lại không tiện. Con gái đừng lo chúng ta sẽ giữ sức khỏe mà, con cũng thế đó. Đừng để cháu ngoại của ta không được tốt, nếu như không để ta biết được ta nhất định sẽ không tha cho con đâu đấy



- con biết rồi mà, cháu ngoại của cha nhất định sẽ khỏe mạnh con sẽ không làm người thất vọng đâu



- ừ... Thôi cũng tới giờ rồi, ta cũng cúp máy đây



- cha nhớ gửi lời hỏi thăm của con đến mẹ



- được



Nói xong điện thoại với cô thì ông cúp máy. Người phụ nữ xinh đẹp ở độ tuổi trung niên nhìn ông:



- con bé có phải rất không muốn chúng ta đi hay không?



- phải đó, haiz đứa nhỏ này cũng thật khiến tôi có chút lo. Cũng may bên cạnh lại có Duật Hành




- lại đây ngồi nào, đừng nóng giận nữa sẽ tổn hại đến sức khỏe của hai mẹ con thì sao



Anh dìu cô đến bộ ghế sofa ngồi xuống. Chợt nhớ ra điều gì không đúng cho lắm, anh nhíu mày:



- bà xã, chẳng phải anh bảo em ở nhà dưỡng thai sao? Làm sao lại cãi lời của anh rồi



- em đến đón anh, bộ anh không vui khi nhìn thấy em sao?



- vui! Anh rất vui, cơ mà em lại dám không ngoan ngoãn nghe lời anh. Lại mang con của anh đi lung tung, lỡ như hai mẹ con có bề gì bất trách thì anh phải làm sao? Em có biết là làm anh lo lắng hay không



Tình huống gì đây? Rõ ràng là ban đầu cô giận anh kia mà, sao bây giờ anh lại giận ngược lại cô rồi? Nhìn thấy gương mặt nghiêm nghị kia của anh cô cũng không còn giận nữa



- xin lỗi...chỉ tại em ở nhà buồn chán nên mới cùng con đến đây tìm anh mà thôi



Nghe cô nói như thế, lông mày của anh cũng dần dãn ra. Anh hôn nhẹ lên trán cô



- lần sau có đến hãy gọi báo với anh một tiếng, anh rất lo lắng cho hai mẹ con đó



- em biết rồi...a



- sao thế? Em đau chỗ nào ư



- không....không phải, là bé con đạp em



Cô mỉm cười nhìn anh nói, nghe cô nói như thế anh rất vui. Vì người phụ nữ nào khi mang thai, đứa bé nằm trong bụng mà đạp ra chứng tỏ rằng sức khỏe của bé rất khỏe



- con lại đạp em nữa rồi, có phải là vì thấy anh bắt nạt em nên con phản đối hay không



- là vậy sao?...



Anh khẽ cười nhìn cô sau đó lại cúi đầu xuống



- bảo bối của baba, đừng đạp mẹ con nữa. Con sẽ làm mẹ con đau đấy, baba sẽ không bắt nạt mẹ con



Anh vừa nói xong thì bé con trong bụng cô cũng không còn đạp cô nữa. Cô bật cười



- anh xem, con của chúng ta thật ngoan



- phải



Cố Duật Hành nhìn chăm chăm vào bụng cô, đưa tay xoa xoa lên nó sau đó cúi đầu đặt lên đó một nụ hôn



- tiểu thiên thần, ta và mẹ con sẽ rất mong chờ ngày con chào đời



Sau đó anh nhìn cô, áp môi mình lên môi cô



- Tĩnh Tĩnh, cảm ơn em vì tất cả. Anh yêu em



- ---------------



- Ngoại truyện ghi dài nha ~😘