Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 172 :

Ngày đăng: 16:21 19/04/20


"Báo cáo trưởng quan, lính đặc chủng số dlf621 còn sốngt."



Giọng nói của cô có chút suy yếu trả lời.



Từng chút từng chút leo ra khỏi đường hầm.



Trong bóng đêm, thân thể tuấn tú của người đàn ông cúi người xuống ôm cô lên, một loại an ổn khác thường bao lấy cô - - khiến cho bóng tối vốn lạnh thấu xương, lại có cảm giác ấm áp lạ thường.



Tay của hắn, vô cùng có lực, ngực của hắn tạo cho cô cảm giác an toàn mà trước nay chưa từng có.



Đây là suy nghĩ duy nhất của cô lúc này.



"Trưởng quan Hoắc, trên người tôi giờ rất bẩn, anh để cho Hòa Bình ôm tôi đi..."



Một khắc kia, hơi thở của người đàn ông này mang theo mùi vị cà phê nhàn nhạt thổi lướt qua tai cô.



Từ trước đến giờ cô chỉ gặp Hoắc thiếu trên TV, nhưng hôm nay được gặp hắn lại gần như vậy, vì không để cho mình rớt xuống, cô đành phải ôm choàng lấy cổ hắn.



Cả người hắn là một mùi hương thơm mát, mà cô lại là thân mồ hôi khói bụi, chật vật không chịu nổi, treo trên người anh, cô vô cùng co quắp, cảm giác rất căng thẳng.



"Hòa Bình cần cản ở phía sau! Tôi ôm cô cũng vậy thôi."



Câu trả lời của hắn rất đơn giản.



Do trên đường chạy nhanh, bởi vì đường đi dưới chân có chút gập ghềnh, hắn ôm cô nên vấp phải đá, té ngã xuống đất, khiến cô thành cái đệm, lo lắng đứng lên, cũng không có kiểm tra chính mình có bị thương không, mà là sờ chỗ bị đụng ở đầu cô, cúi đầu hỏi:



"Đau không? Xin lỗi, do tôi đi quá nhanh."



Giong nói rất ân cần .



Đều nói Hoắc Khải Hàng lãnh ngạo, khó có thể thân cận, kỳ thật, hắn là một người có trái tim ôn hòa.



Tuyệt đối ôn hòa.



Chỉ là hắn chưa từng ở trước mặt bất kỳ ai biểu hiện loại ôn nhu như vậy- - thế cho nên làm cho tất cả mọi người cho rằng, hắn là một khối băng không hiểu phong tình.


Chỉ sợ đem chuyện nháo lớn.



Hách Quân chờ đợi nhất chính là chuyện vợ chồng họ trở mặt.



Có nhiều thứ, một khi tan vỡ, sẽ rất khó bù đắp.



Có vài tình cảm, không phải nói bỏ xuống liền có thể bỏ xuống, dùng sức mạnh, ép buộc, sẽ có kết quả hoàn toàn ngược lại. Áp lực càng lớn, sức bắn ngược càng mạnh.



Đây là một loại tuần hoàn ác tính.(* sự việc biến chuyển liên tục ngày càng xấu)



Lúc còn trẻ, mỗi người đều có thời kỳ: Không muốn bị cha mẹ quản thúc, cha mẹ can thiệp càng sâu, con gái làm phản càng lợi hại.



Đây là tâm lý phản nghịch.



Theo thời kỳ trưởng thành đi qua, nhân tính trở nên thành thục, con người sẽ càng ngày càng hiểu được khắc chế tâm tình của mình, dùng một loại tâm tính thành thục để giải quyết những chuyện rắc rối trong cuộc sống. Nhưng cái này cũng không đại biểu cái loại tâm lý phản nghịch đó không tồn tại.



Sự thật, nó không phải lúc nào cũng đều tồn tại.



Một khi xúc động nghịch lân, nó sẽ giương nanh múa vuốt, ngóc đầu trở lại.



Cho nên, đối chọi gay gắt, là một loại phương thức không khôn ngoan.



Người phụ nữ của anh, không phải là loại người không chịu trách nhiệm.



Hiện tại, cô cần nhất là khoan dung.



Vì vậy, hắn xoay người, lặng lẽ rời đi.



Hắn cho cô thời gian, không ép buộc, không bức bách, không tạo áp lực cho cô, để cho cô có không gian, có thời gian, lý trí suy nghĩ cho tương lai.



Hôn nhân không phải là xiềng xích, hắn hy vọng, dùng hôn nhân, để cô an tâm dựa vào. Mà không phải khiến cô chán ghét, sinh hận. Náo đến cuối cùng thành kẻ thù đối lập nhau.



Đây là tình yêu của hắn, yên lặng bảo vệ, chờ đợi thời cơ thích hợp, tưới chút nước, chờ hoa nở.



Đợi mùi hoa quấn quanh mũi, say lòng người, hắn có thể thưởng thức vẻ đẹp thuộc riêng về hắn….