Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 188 :

Ngày đăng: 16:22 19/04/20


Hà Cúc Hoa mặc kệ tâm tình của người khác, chỉ đau lòng cho con trai bà, tâm huyết hắn dành cho người con gái này, kết quả sợ rằng chỉ là công dã tràng. Bà đi tới vỗ vai con trai, im lặng an ủi —— nếu Ninh Sênh Ca không chọn con trai bà, chỉ có thể nói cô không có mắt thôi...



Rất nhanh, bác sĩ tiến vào, bước đầu kiểm tra một chút, nói cần đưa bệnh nhân trở về phòng bệnh, có thể là nội thương khiến cho khí hỏa công tâm mới hộc máu. Còn có, ngồi lâu như vậy, dù sao cũng động đến vết thương trên người.



"Con trai tôi như thế nào bị nội thương?"



Hoắc phu nhân vừa sợ vừa nghi hoặc hỏi.



Bác sĩ nói cũng không rõ ràng, nói chung nội thương chưa lành là đúng.



Hoắc Khải Hàng đối với việc này cũng không có giải thích.



Hoắc phu nhân nhìn thấy, biết cũng không thể hỏi được gì từ trong miệng con bà, muốn đẩy hắn trở về, lại bị ngăn cản.



"Mẹ, chuyện ngày hôm nay, còn chưa xong. Hiện tại, con không muốn trở về phòng bệnh!"



Hoắc Khải Hàng không chịu đi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Ninh mẫn đang ở bên cạnh: trên mặt đầy khẩn trương và đau lòng, nếu cô nói không hề thương hắn, hắn chết cũng không tin.



"Con nháo đủ chưa hả? Còn tiếp tục như vậy, con còn có thể sống sao? Bên ngoài ở trong đều bị thương..."



Hoắc phu nhân tức đến muốn khóc.



"Mẹ..."



Hoắc Khải Hàng bất đắc dĩ, vô lực gọi một tiếng.



"Tốt, tốt, vậy hôm nay, chúng ta giải quyết kết thúc chuyện này đi. Mặc kệ cô ta lựa chọn ra sao. Xong chuyện, con biết điều ngoan ngoãn trở về dưỡng bệnh cho mẹ."



Hoắc phu nhân lau nước mắt, quay đầu lại, sáng quắc nhìn chăm chú lên người con gái khiến con trai bà chết mê chết mệt.



Sắc mặt Ninh Mẫn cũng không được tốt.



"Cô có nghe hay không, Ninh Sênh Ca, nếu hai người đàn ông này đã có ước định, vậy thì mời cô dứt khoát một lần đi.



"Nếu như lựa chọn Đông gia, phiền cô lập tức đi cùng Đông Đình Phong. Sau này, Khải Hàng chết sống ra sao, cô cũng đừng quan tâm. Nếu nó dám ước định như vậy thì nó phải gánh chịu hậu quả. Cho dù đang sống bị cô tức chết, cô cũng không cần bất an chột dạ. Tất cả đều do nó tự tìm. Hoắc gia chúng tôi không oán cô.



"Nếu như cô lựa chọn Hoắc gia, sau này, cô chính là con dâu Hoắc gia. Phiền cô từ nay về sau, chăm sóc tốt cho Khải Hàng, hai người sống thật tốt. Đừng đứng núi này trông núi nọ.
Cũng đi!



Ninh Mẫn cảm thấy khó chịu, giống như trái tim cũng thoáng cái bị mang đi, chết lặng đứng đó, tay bị Hoắc Khải Hàng vững vàng nắm chặt.



Cái cảm giác nghẹt thở, giống như một sợi gông xiềng, khóa lên người cô, cô vô lực thoát khỏi.



Sau đó mẹ Lăng Châu cũng trầm mặc nói với cô:



"Nếu quyết định lựa chọn Hoắc gia, thì con cũng đừng suy nghĩ gì nữa . ."



Cô không nói lời nào, thừa dịp Hoắc Khải Hàng đi kiểm tra, trốn trong phòng rửa tay, muốn gọi điện thoại, nhưng hắn tắt điện thoại, làm sao cũng không điện được. Cô nghĩ, có thể bọn họ đã lên máy bay.



Vậy thì chờ ngày mai điện sau vậy!



Nhưng cô không thể đợi đến ngày mai.



Liền ngay tối hôm đó, Ninh Mẫn nhận được giấy ly hôn từ luật sư của Đông gia, phía trên rõ ràng có chữ ký của Đông Đình Phong, một chữ ký gọn gang có lực.



Một khắc kia, cô có thể cảm giác được khi hắn ký tên lên tờ giấy này tức giận ra sao.



Mà loại tức giận này, khiến trái tim cô co rút lại. . .



Vẻ mặt cô chết lặng đọc rõ ràng chữ viết trên tờ giấy ly hôn, nước mắt lưng tròng, môi cong lên cười một cách châm chọc tự giễu.



Người đàn ông này thật sự rất hào phóng, chỉ kết hôn có mấy ngày, lại bỏ ra phí phụng dưỡng sinh hoạt nhiều như vậy.



Chỉ cần mấy chử này cô đã có thể thành một tỷ phú rồi.



Mẹ nhìn thấy cũng rất kinh ngạc.



Vị luật sư kia trưng ra nự cười chuyên nghiệp, giải thích nói:



"Đông tiên sinh nói, những tài sản này, coi như là lễ vật kết hôn mà Đông tiên sinh tặng cho Ninh tiểu thư!"



Một khắc kia, sắc mặt của cô trắng bệch như tuyết, viết trong tay ngăn không được phát run.