Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 377 : Ngoại truyện 2.2

Ngày đăng: 16:25 19/04/20


Ngoại truyện 2.2



Mấy anh em họ của Đông Đình Phong cũng không thân với Ninh Mẫn cho lắm.



Lúc trước, khi cô giả mạo Hàn Tịnh, vô luận là Đông Đình Nam hay là Đông Đình Bắc, hoặc là Đông Anh, thái độ đối với cô đều rất ác liệt



Sau lại biết thân thế của hắn, ấn tượng đổi mới, bất quá bởi vì Ninh Mẫn khi đó có bầu, nên sinhh ra lười biếng, cho dù có nhàn rỗi cũng ít khi gặp mấy người đó nói chuyện.



Hà Thân bên ngoài khen ngợi Đông Thái công phu bất phàm, với Đông Đình Nam mà nói, cảm thấy có điểm khoa trương:



Như vậy một người phụ nữ nho nhã, có thể có nhiều sức bật.



Hôm nay là một ngày đẹp trời, trời xanh, mây trắng, mặt trời chiếu xuống những tia sáng ấm áp, Đông Đình Nam, em trai Đình Bắc, cùng với em gái Đông Anh đều ở nhà.



Vãn vãn nói, nó muốn đánh nhau bóng rổ.



Đông Đình Phong sủng con gái yêu đến nghiện ngay lập tức gọi bọn họ cùng nhau bồi bốn đứa nhỏ chơi, mặt khác còn gọi Đình Uy, Ô Phương cùng với Đông Lôi, Nhất Tịnh lại đây.



Trên sân bóng màu lam, nổi bật lên màu trắng của bộ quần áo Đông Đình Phong đang mặc, có vẻ cực kì thoải mái, ánh mắt gian cười, lại khôi phục thần thái sáng láng ngày xưa, phủ kín tự tin.



Kĩ thuật chơi bóng của Đông Đình Phong, tuyệt đối là thượng thừa —— bóng vừa đến tay, bình thường đều có thể đạt được.



Một lần kia, hắn thất thủ, nguyên nhân là, Ninh Mẫn đột nhiên xông ra đoạt đi, xoay người tới một cái giỏ......



Thân thủ cực nhanh, động tác xinh đẹp, làm cho Đông Đình Nam không khỏi tăng cao cảnh giác—— thật sự làm cho người ta sợ hãi a!



Mấy đứa nhỏ kìm lòng không đậu đưa tay định bắt bóng.



Vãn vãn ánh mắt tỏa sáng, hưng phấn kêu lên:



“Ma ma, dạy con dạy con......”



“Con cũng muốn bắt chước con cũng muốn bắt chước......”



Tiểu Đông Duyệt chạy đến ôm chầm lấy chân Ninh Mẫn cái, định leo vào lòng cô.



“Không tồi không tồi.”



Đông Đình Phong nhìn thần thái phấn khởi của bà xã, một thân đơn giản quần áo thể thao, làm cho nàng trẻ ra vài tuổi - tóc dài cũng bị buộc chặt lên, có vẻ thanh xuân dạt dào, bà xã hắn như vậy, tuyệt đối là làm lóa mắt người khác.



“Muốn chia đội PK không?”



Người đàn ông hứng thú, dùng một loại ánh mắt thưởng thức hỏi.


Cô nói: “Em chỉ biết một điều, mỗi người sống ở trên đời này, đều là vì chuyện này chuyện nọ mà sinh ra bận rộn. Có bận rộn mới có tinh thần ký thác. Kiếm tiền là thứ yếu...... Em sớm hay muộn đều phải đi ra ngoài công tác. Cuộc sống an nhàn quá mức buồn chán. Sinh mệnh con người không có nhiều để lãng phí, em cần làm một ít chuyện có ý nghĩa......”



“Một khi đã như vậy, thì đến công ty hỗ trợ anh!”



Hắn liên tiếp cổ động: “Hai năm này, chúng ta đùa đủ đã nghiền. Em đã nghĩ như vậy thì nên thử một chút......”



Ninh Mẫn dùng vải bố chà sát viên ngọc mình vừa khắc xong, trên mặt hiện lên thần sắc lo lắng, nửa ngày sau nói:



“Lúc trước Khải hàng gọi điện cho em. Hy vọng em quay về bộ đội làm huấn luyện viên......”



Đông Đình Phong lập tức lộ ra vẻ không đồng ý:



“Không tốt, rất vất vả, hơn nữa, vào bộ đội, em muốn cho anh trở thành oán nam sao? Đông lão bà, em hiện tại đã có gia, còn có chồng con phải chăm sóc, đừng nghĩ đi xa như vậy......”



Hắn một hơi liền phủ định đề án này.



Cô liếc mắt nhìn hắn, cúi đầu cười:



“Em biết, cho nên, em đã cự tuyệt!”



“Ngoan, ông xã có phần thưởng!”



Đông Đình Phong thực vừa lòng, đem bà xã kéo qua đến, mài một ngụm.



Ninh Mẫn xì nở nụ cười một chút, nằm trong lồng ngực hắn, bất đắc dĩ niết mặt hắn một chút.



“Ngoan, ngày mai theo anh đi làm!”



Hắn nhìn sâu vào mắt cô dỗ.



“Việc này, em phải ngẫm lại!”



Cô mới không bị *** mê hoặc, đẩy hắn ra, thay đổi một dao khắc, cẩn thận mài một chút lên ngọc nàng vừa khắc, cân nhắc, tập đoàn nổi tiếng muôn đời thì có công việc nào thích hợp với cô?



Kỳ thật cô cũng đã từng làm qua công việc như vậy, nhưng cô mới không cần dựa vào quan hệ......



Ngày hôm sau, khi Đông Đình Phong sáng sớm đi làm, Ninh Mẫn còn mơ mộng đẹp.



Nếm qua điểm tâm, cô bảo lái xe đưa cô vào nội thành, nghĩ muốn lấy thân phận của một người bình thường, đi nghiên cứu một chút, phàm là người dân Đông Ngải, đều chen chúc nhau muốn đi vào tổng bộ của tập đoàn lâu đời này.



Kết quả cô bị ngăn lại dưới sảnh của tập đoàn:



“Thực xin lỗi, vị tiểu thư này, thỉnh đưa ra thẻ công tác; nếu cô là tới phỏng vấn, thỉnh đưa ra giấy phỏng vấn hoặc là giấy đề cử; nếu cô là khách, thỉnh đưa ra số của mình...... Nếu không có thẻ công tác hoặc là giấy phỏng vấn, cùng với giấy đề cử, bất luận kẻ nào cũng không được tùy ý tiến vào building. Đây là bản công ty quy định cơ bản nhất của công ty......”