Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 390 : Ngoại truyện 9.1

Ngày đăng: 16:25 19/04/20


Ngoại truyện 9.1



Nháy mắt đã qua hai giờ!



Sau khi kết thúc bộ phim, Đông Lôi và Cố Duy ra ngoài nói chuyện.



Tinh thần cô đang rất hưng phấn, ríu ra ríu rít giống như con chim sẻ nhỏ, giọng nói dịu dàng, êm ái.



Cô nói: “Bộ phim này chiếm 95% giờ công chiếu của các rạp, không sai không sai, điện ảnh Đông Ngải đã tiến thêm một bước.”



Cô đoán: “Phim này có khả năng sẽ vượt qua doanh số bán vé của những bộ phim trước kia do Trương Đạo đạo diễn “



Hai người nói chuyện rất hợp nhau.



Đông Lôi thích nhất xem phim của đạo diễn Trương Đạo, mà Cố Duy lại rất thân với Trương Đạo.



“Hôm nào, anh đưa em đi gặp Trương Đạo, có muốn không?”



Cố Duy cực kỳ tâm lý.



“Thật không?”



Ánh mắt Đông Lôi sáng lên.



Đôi mắt đen láy, cộng với lông mi dài cong vút, nhìn thật đáng yêu.



Cố Duy mỉm cười, trong lòng trào nên một cảm giác ấm áp, thoải mái:



“Đương nhiên là thật. Trương Đạo là học trưởng của anh, nhiều lần đã đến nhà anh chơi... Đó đúng là một nhân vật Truyện Kỳ trong giới điện ảnh...”



“Được được được! Em muốn xin chữ ký...”



Mọi người ở Đông gia không thích các diễn viên, bởi vì bản thân họ là doanh nhân, không mù quáng bởi những thứ phù phiếm. Đông gia cũng không thích quan hệ với người trong giới điện ảnh.



“Bây giờ, đi ăn trước đã! Đói bụng không?”



Cố Duy đề nghị, nhìn đồng hồ đã 12h40. Đi ăn đồ Trung Quốc là thích hợp nhất.



Đông Lôi lập tức nói:



“Em muốn ăn lẩu! Anh có ăn được không?”



“Vì cái gì mà nghĩ anh không ăn được?”



“Rất nhiều người cho rằng lẩu không dinh dưỡng... Em thích vị của nó. Trong nhà em cũng rất ít khi ăn...”



“Ăn nhiều thì không tốt, thỉnh thoáng ăn, sẽ làm gia tăng hương vị cuộc sống!”



“Đi, ăn lẩu đi...”



Đông Lôi nhất thời quên mất, lúc trước luôn nghĩ giữ một khoảng cách với hắn, tất cả đều do bộ phim gây lên.



Bộ phim này, hình như đã kéo khoảng cách của họ đến gần nhau hơn



Hắn ta đúng là nguy hiểm, nhưng quả thật cô không thể kìm lòng trước vẻ hấp dẫn của hắn.
“Em không muốn ăn!”



Cô bỏ tay hắn ra, ở trước mặt hắn, gọi một cuộc điện thoại:



“Uy, tiểu Thản, anh đang ở đâu? Thực xin lỗi thực xin lỗi, em... em nhất thời quên mất, em quên...”



“Bây giờ em đang ở đâu?”



Bên kia Thần Thản nhẹ nhõm thở dài một hơi:



“Anh cũng vừa mới đến không lâu, tìm em không thấy, điện thoại gọi cũng không được, còn tưởng em đã xảy ra chuyện a, đang định gọi điện thoại tới cung Đạt Lâm...”



Cô nghĩ, may mắn cô đã nhớ tới anh, nếu không anh gọi điện thoại đến nhà, chắc chắn lại bị mẹ cho một bài.



“Em a, hiện đang ở bến tàu Đậu Lao...”



“Làm gì?”



“Đang ăn ở Đậu Lao...”



“Toàn những thứ mất vệ sinh... Đúng rồi, em đi cùng ai?”



“Em... và một người bạn...”



Giọng nói của cô có phần trống rỗng - - người bạn này là nhân vật nam chính của scandal ngày hôm qua, nếu như bị anh nhìn thấy, thật sự là nhảy xuống biển cũng không rửa sạch được...



“Anh tới đón em...”



“Không cần...”



“Em ở xa thế, anh không đi đón, làm sao em trở về rạp chiếu phim để lấy xe được?”



“A..., Em... Em đi cùng xe với bạn, anh không cần đến đón... Anh vẫn còn xem phim sao?”



“Khả năng muốn xem cũng không được! Em nhìn sang bên tay phải em...”



Theo bản năng cô hướng về phía đó nhìn, đầu óc trở lên mê muội...



Thần Thản đứng ở cửa Đậu Lao, bên cạnh anh là một phụ nữ xinh đẹp, chừng ba mươi tuổi, mặc váy dài, mang theo túi xách, phong cách rất thời trang, trang điểm gợi cảm, kiều diễm...



Đông Lôi nhận ra đó là chị họ của Thần Thản: Thần Phương Phỉ, năm nay 32, được gả vào một gia đình lớn tại Quỳnh Thành.



“Ầm...”



Tay run lên, mobile phone rơi xuống mặt đất.



Trong lòng thầm kêu lên một câu:



Lần này chết rồi.



- 2.-3.-4.



-