Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 433 : Ngoại truyện 33.2

Ngày đăng: 16:26 19/04/20


Anh đứng đấy, cô nửa ngồi xuống, đem hai trứng để vào ống quần, cách vải vóc, cô nắm bắt trứng, một đường cẩn thận từng li từng tí di chuyển lên.



Tới chính giữa mấy lần trượt, cô sợ tới mức mồ hôi lạnh ứa ra.



Trên đường đi đi vẫn còn tính thuận lợi, bình an vô sự!



Nhưng chờ đến lúc giữa háng, cô thẹn thùng không dám hướng đầu kia sờ soạng...



Quần rất ôm, cô nhìn thẳng có thể sâu sắc cảm nhận được vật cứng rắn đó của đàn ông đang đội lên...



Khuôn mặt cô đỏ bừng tới có thể nhỏ ra máu rồi.



Bên cạnh, còn có người cười hì hì kêu:



“Mau mau nhanh, di chuyển đi, mau di chuyển đi!”



“Chậc chậc chậc, cô dâu ngượng ngùng, chú rể còn không đưa tay giúp đỡ...”



“Hì hì hi, cẩn thận đụng sai trứng nha”



Cả đám cười ầm lên, làm sao lại hư hỏng như vậy...



cô ngẩng đầu, đáng thương nhìn anh.



Có thể đừng chơi tiếp tục hay không...



Quá mất mặt...



“Nè nè, tư lệnh phu nhân, ba ngày tân hôn không nhiều không ít, trò chơi này, nếu như chơi, phải chơi đến cùng, tuyệt đối không thể bỏ dở nửa chừng đâu. tư lệnh của chúng tôi cho tới bây giờ chính là một người nói là làm...”



Hướng lữ trưởng híp mắt cười ngăn cản cô dâu cầu cứu chú rể, ý rất rõ ràng: Tư lệnh phu nhân, cô cũng không thể mới về nhà chồng khiến cho tư lệnh mất mặt...



Một bàn tay lớn cầm tay Đông Lôi:



“Từ từ sẽ đến. Coi họ không tồn tại...”



Đông Lôi im lặng trừng mắt.



Nói gì vậy?



Xem họ không tồn tại, cô có thể sờ đũng quần anh sao?



“Nâng, từng bước từng bước qua! Cẩn thận trợt xuống đi...”



Anh dạy cô.



Rốt cuộc Đông Lôi có thể buông tay ra, hai quả trứng kia, bị cô cùng anh nâng, sau đó, cô dùng tay kia chậm rãi hoạt động.



Lúc di chuyển, trong đũng quần lồi ra một cái lều nhỏ...



Hình ảnh kia, thật sự làm cho người ta mặt đỏ tai nóng.



Cô cẩn thận di chuyển, trái tim đều muốn từ trong lồng ngực bật ra...



Lúc này, có người xấu xa đụng phải cánh tay cô một cái, cô cả kinh, vội vàng lấy một tay cô nắm trứng.



Giờ khắc này, trong lòng bàn tay cảm nhận được chính là ba quả trứng, một thô sáp, hai quả mềm.



Người xấu bên cạnh từng người bật cười.



Có người buồn cười nhắc nhở: “Cẩn thận cẩn thận, đừng đụng sai trứng!”



Thần Huống lẳng lặng điểm danh: “Tiểu Đường, cậu đừng phá quá, cẩn thận lúc cậu kết hôn, tôi sẽ chỉnh chết cậu...”



Được kêu là Tiểu Đường vội vàng rụt trở về, liên tục khoát tay: “Đừng đừng đừng, đứng không vững không cẩn thận thôi...”



Khuôn mặt người nào đó hoàn toàn đỏ bừng.



Một khắc này, tay của cô, không nhịn được phát run.




“Có muốn uống một ly không?”



“Hôm nay hình như anh đã uống nhiều rượu!”



“Ừ, vui vẻ!”



Đông Lôi không nói tiếp, cảm thấy hiếu kỳ, lấy nàng, sao anh lại vui vẻ như vậy?



“Có muốn hay không?”



“Anh cứ uống như vậy, say quá không tốt?”



“Say một lát thôi!”



Anh dứt khoát cầm bình rượu đỏ tới, hơn nữa trên tay cầm thêm một ly.



“Sauk hi anh say rượu có thể mượn rượu làm càn hay không?”



Cô tò mò hỏi.



Anh tà mị:



“Sẽ...”



“...”



“Chẳng qua, bình thường anh không say được.”



Ừng ực ừng ực, anh rót hai ly, một ly cho cô.



Cô nhận, trừng mắt nhìn chất lỏng màu đỏ kia nói:



“Thần tiên sinh, anh là muốn huấn luyện em thành tiểu tửu quỷ sao?”



“Say mèm tổn hại sức khỏe, say chút thì không sao.”



Chủ yếu là cô uống say lúc đó rất đáng yêu, hại anh không nhịn được đều muốn chuốc cô quá chén...



Hai ly thủy tinh đụng một cái, phát ra một âm thanh dễ nghe:



“Tân hôn vui vẻ, Thần phu nhân!” Anh nói.



“Tân hôn vui vẻ, Thần tiên sinh!” Cô nói.



Tự mình hớp một ngụm, anh nói: “Có muốn đếm tiền lì xì hay không?”



“Có ở đây không?”



“Có!”



“Được...”



Cô chính không biết phải đối mặt chuyện tiếp theo như thế nào.



Từng tấm thiệp mở ra, một chút tiền giấy chồng chất đứng lên giống như ngọn núi nhỏ.



Vẻ mặt cô hớn hở nói: “Em thành tiểu phú bà rồi.”



Anh nói: “Em vốn chính là tiểu phú bà!”



Đồ cưới Đông gia tuyệt đối phong phú.



Cô rất vui vẻ đếm, anh ở bên cạnh nhìn thấy, dùng một loại ánh mắt thưởng thức nhìn vợ mình.



Anh biết cô lề mề, không dám đối mặt với lần đầu tiên chuyện bọn họ phảu chung giường, anh cũng không vạch trần, rất kiên nhẫn cùng cô...



Lúc đồng hồ treo tường gõ vang tiếng chuông nửa đêm, anh lôi kéo cô đi phòng tắm, rửa tay ——anh rửa cho cô, lau khô giúp cô, sau đó, ôm lấy cô đi về phía giường mới của bọn họ...