Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 461 : Ngoại truyện 51

Ngày đăng: 16:26 19/04/20


Ở Đông Ngải, người có thể đánh đồng với Thần Huống không nhiều lắm, Đông Đình Phong là một.



Đương nhiên, sỡ dĩ xuất hiện tình huống như vậy, một trong những nguyên nhân, đơn giản nhất là ở tuổi. Về kinh nghiệm.



Cố Duy cho rằng: Mười năm sau, nếu như muốn phân cao thấp, vậy khẳng định sẽ là chuyện khác. Nhưng bây giờ cùng đối đầu với một người đàn ông cường đại, không thể nghi ngờ chnsh là một quyết định ngu ngốc, nhưng hắn sẽ không vìnguyên nhân này, mà buông tha.



A Dung thấy hắn trầm mặc, giọng nói hòa hoãn một chút:



"Tứ thiếu gia, chuyện duy nhất ngài nên làm với người phụ nữ này chính là: Buông tay.



"Đông Lôi rơi vào trong tay Thần Huống, ngài đã không còn khả năng kéo cô ta trở về. Sớm muộn cũng có một ngày, Đông Lôi thích Thần Huống, có lẽ không bao lâu nữa, cô ta có thể sinh con cho họ Thần.



"Chẳng lẽ ngài có lòng dạ lớn đến có thể chịu được người phụ nữ của mình đã sinh con cho người khác sao?"



Những lời này, rất kích thích.



Vẻ mặt của Cố Duy bất ngờ biến đổi, không khỏi hung hăng quát to một tiếng:



"Câm miệng!"



Ánh mắt hung dữ kia, giống như sói, đầy vẻ hung ác.



Ánh mắt như vậy nếu người bình thường nhìn thấy, cũng phải khiếp sợ lanh run, câm như hến.



A Dung đã từng thấy Cố Duy ngoan độc như vậy, trong lòng cũng có chút sợ hãi người đàn ông này, nhưng giờ khắc này, cô ta lại gắng trấn định, nhướng mày, nở nụ cười:



"Bị tôi nói trúng chỗ đau đi! Nhưng tứ thiếu gia phải đối mặt với thực tế. Vợ chồng cùng phòng đã lâu, mang thai là chuyện rất bình thường. Nhất là thể chất Đông Lôi lại dễ dàng mang thai như vậy. Tứ thiếu gia, ngài vẫn nên thanh tỉnh một chút... Sau này, tâm của ngài nên đặt trên người A Tổ thì tốt hơn.



"Ngài đã quên sao? Nếu như không có A Tổ, lúc này ngài đã sớm mất mạng. Chính vì có A Tổ nâng đỡ ngài, giúp ngài, ngài ở trong bang mới có được địa vị như bây giờ.



"Trong mắt của tôi, người xứng làm vợ của ngài chỉ có A Tổ. Đông Lôi là kiều tiểu thư, không thích hợp với ngài, cũng không thể trở thành cánh tay trái đắc lực của ngài, còn về Cung Tiểu Bồng, lại càng không xứng... Có lẽ, lời nói của tôi không xuôi tai, nhưng là tiếng lòng của tôi.



"Tứ thiếu gia, A Tổ và tôi có thể nói là chị em tốt cùng mặc chung cái quần từ nhỏ, đời này cô ấy không được sống những ngày an bình, cô ấy đã nói, ngài là phúc tinh trong mệnh của cô ấy. A Dung tôi không có ý kiến gì, chính là muốn ngài có thể đem lại hạnh phúc cho cô ấy, mà không phải làm cô ấy hương tâm một lần nữa..."



Những lời này, lúc A Dung nói vô cùng nhanh, bởi vì sợ bị cắt đứt.



Những lời này, lại càng không nên từ miệng cô ta nói ra, bởi vì quá vượt qua bổn phận, rất có thể chọc giần tứ thiếu gia, nhưng nếu tiếp tục nghẹn như vậy, cô ta cảm thấy sẽ bị nội thương, dứt khoát thừa dịp này, nói hết ra. Bỏ lỡ cơ hội này, ai biết sau này cô còn dám chống đối người đàn ông này hay không.



Đột nhiên cửa bị đẩy ra, một người con gái vô cùng thanh tú đi đến, mặc một bộ âu phục màu đen vừa người, sắc mặt vô cùng bình tĩnh:




"Tôi tên là Đông Lôi, hệ y học lâm sàng... Cậu tên gì?"



Vào bệnh viện kiểm tra băng bó cận thận, Đông Lôi hỏi cô ta.



"Tôi tên Tổ Anh Nam. Vừa mới chuyển trường đến, cũng trong hệ y học lâm sàng."



"Thật sự, chúng ta cùng hệ! Thật trùng hợp!"



Đông Lôi kinh ngạc.



Tổ Anh Nam hơi cười, đây không phải thật trùng hợp, không phải duyên phận, mà là có sắp đặt.



Còn Đông Lôi cảm thấy trên người nữ sinh này có một loại yên tĩnh đạm bạc, không nóng không vội, không giống cô, có khi sẽ nôn nóng, còn ánh mắt đâu, như đã trai qua chuyện tang thương, nhìn thấu tất cả mọi chuyện.



"Sau này, mong được chỉ giáo nhiều hơn. bạn học Đông." Tổ Anh Nam nói.



"Phải nói là trao đổi với nhau!" Đông Lôi đưa tay về phiiía cô ta: "Này có tình là không đụng không quen biết không!"



Tổ Anh Nam bắt tay với cô, tay kia, vừa nhỏ lại mềm, không giống cô ta cứng rắn còn có nhiều vết chai.



"Phải, không đụng không quen biết. A, đúng rồi, bây giờ tôi muốn đi thư viện."



"Cậu đang bị thương đó!"



"Không có việc gì. Tôi muốn đi tìm mấy quyển sách!"



"Vậy tôi dẫn cậu qua đó, thư viện là nơi quen thuộc của tôi đó..."



"Như vậy thì làm phiền cậu rồi!"



"Không phiề, đều là tại tôi hại cậu thành như vậy!"



Lần đầu tiên gặp mặt Đông Lôi, Tổ Anh Nam phát hiện mình có chút thích cô nữ sinh này, lương thiện, đơn giản như vậy, còn chuyên tâm đọc sách, lại là có phúc khí như vậy - - Cố Duy muốn chiếm hữu cô ấy, Thần Huống cưới cô ấy, bây giờ còn có một nam sinh tuấn tú, theo đuổi cô...



Azz sao vận mệnh của một số người lại tốt như vậy...



Do đó, Tổ Anh Nam và Đông Lôi đã trở thành bạn tốt.