Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 812 :

Ngày đăng: 16:20 19/04/20


Đông Kỳ đặc biệt, đặc biệt thích thú vì được mẹ hôn.



Trước đây, cậu chưa từng biết được mùi vị của tình mẹ như thế nào, nhưng bây giờ, cậu đã biết rồi, đặc biệt mềm mại, đặc biệt khiến con người ta cảm thấy hạnh phúc và ấm áp.



Lúc Đông Kỳ được mẹ hôn, cậu có chút xấu hổ, vui mừng và hạnh phúc nữa.



Cậu thích mẹ như vậy.



Đặc biệt là đầu óc mẹ rất thông minh, hoàn toàn có thể hiểu được những gì cậu nói, còn có thể nói mấy lời cậu nghe không hiểu nữa, ví dụ như câu:



“Mẹ, tại sao trái tim bình dị khiến lại khiến cho sự cô đơn nở hoa?”



Cậu tò mò chết đi được.



“Chính là bỏ đi những kiêu ngạo của bản thân, dùng ánh mắt của người bình thường và trái tim người bình thường trộn lại với nhau, con sẽ có thể thấy cuộc sống trong đó rất thú vị. Nếu như lúc nào con cũng làm bộ kiêu ngạo, cự tuyệt với thế giới bên ngoài thì chỉ khiến người khác ngưỡng mộ con, sợ con và không dám làm bạn với con! Con xem ba con chính là loại người như thế, cho nên, con ngàn vạn lần đừng học ba con... Chúng ta phải khiêm tốn, kính trọng người khác, giả vờ lạnh lùng sẽ khiến con không có duyên cũng như không có người mình yêu, nên sẽ đặc biệt đặc biệt nhàm chán! Hiểu không?”



Ninh Mẫn dùng ánh mắt sắc nhọn liếc nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh, ân cần khuyên bảo con trai.



Đông Đình Phong: “...”



Hắn và người phụ nữ này rốt cuộc có thâm thù đại hận sao, không có chuyện gì sao cô lại nói móc hắn?



Hắn có làm bộ sao?



Hắn có cự tuyệt với thế giới bên ngoài sao?



Hắn có giả vờ lạnh lùng sao?



Quả thật hắn cũng có rất nhiều người thích, đúng không?



Đây là công kích thân thể nhưng đối với hắn là bôi nhọ nhân cách mà.



Nhưng hắn cũng không tức giận, khóe miệng chỉ cong lên, đột nhiên cảm thấy bị người khác nói móc cũng là một trải nghiệm thú vị trong cuộc sống.




“Không phải!”



Đông Đình Phong xoa đầu con trai:



“Nếu cơ thể không chịu được thì con tự đi nghỉ đi, hay là giúp mẹ nấu cơm cũng được!”



Mấy ngày này Đông Kỳ phải dưỡng bệnh.



“Con chọn cái sau!”



Ninh Mẫn lần thứ hai cau mày, thật muốn quăng ngay túi xách qua, lại dám sai khiến cô sao?



Cô ngoài miệng mỉm cười nhưng trong lòng đau khổ:



“Ha, có phải anh nghiện tôi lúc làm người giúp việc rồi không?”



“Đông phu nhân, làm cơm cho chồng và con trai ăn là nghĩa vụ cơ bản của người làm vợ! Cô đã thành công trong việc lấy lòng dạ dày con trai, nhưng lại dẫn đến một chuyện khác, hiện tại nó không quen ăn đồ của người khác làm, lẽ nào cô lại bỏ ngoài tai sự thích thú của con trai?”



“...”



Người này quả thật có khả năng bịp miệng cô mà!



Đông Đình Phong sải bước vào trong nhà, để lại đứa trẻ sau lưng cực kỳ vô tội kháng nghị lại một câu:



“Ba, rõ ràng là ba thích ăn cơm mẹ nấu, tại sao lại đổ hết trách nhiệm lên đầu con? Mẹ, Tiểu Kỳ không muốn bắt mẹ là người giúp việc. Tiểu Kỳ rất "men", có thể làm trợ thủ cho mẹ. Đi thôi, đi thôi, nấu cơm, cấu cơm thôi, mẹ, sau này con muốn làm đầu bếp, mẹ nói có được không?”



Đường đường là người thừa kế duy nhất của Đông gia lại muốn làm đầu bếp?



Khóe miệng Ninh Mẫn giật giật, cô đúng là hết cách dạy con mà!



Đông Đình Phong thiếu chút nữa bước hụt: Con trai, con thật sự biết cách nịnh mẹ mà, để được ăn cơm bà mẹ giả mạo này nấu mà nói ra mấy lời dối lòng...