Cô Vợ Nữ Quái Của Thiếu Bang Chủ Trẻ Con

Chương 44 :

Ngày đăng: 22:39 21/04/20


Con nhỏ điên đó làm gì lâu thế không biết? Bực mình thật! - Minh Hạo đút tay vào túi quần nhăn nhó.



- Cái miệng lảm nhảm gì thế? - Ailee đứng chình ình sau lưng.



- Đợi cô lâu quá chứ gì! Lên xe!



Ailee lầm bầm trong miệng chửi rủa gì đó rồi mở cửa xe leo lên một cách rất ư là "thục nữ".



- Nhẹ nhẹ thôi! Cánh cửa sút ra bây giờ! - Minh Hạo trêu.



Chiếc xe của Minh Hạo dừng ngay nhà sách tại trung tâm thành phố. Anh và cô tiến vào bên trong. Minh Hạo đi trước cô đi phía sau, nhìn đâu cũng thấy sách cô muốn hoa cả mắt. Thế mà tên ác quỷ kia lựa lựa gì đó rồi quăng cho cô cầm. Hắn đọc sách trừ cơm á? Cô cầm gần cả chục cuốn rồi đấy!



- Để xem bài tập ôn thi đại học, sách nâng cao, ..v..v.. Lấy hết luôn cho rồi!



Rốt cuộc là đống sách đã cao hơn cái đầu của Ailee. Người ta là con gái mà bắt mang nặng thế đấy! Ailee phùng mang trợn má lầm bàm chửi rủa, bỗng cô nhóc nở nụ cười gian cực kì.



Minh Hạo đi hết chỗ này đến chỗ kia và lấy cả đống sách! Anh cứ việc đưa ra phía sau và sẽ có người cầm. Cứ thế anh đi hết nhà sách và rốt cuộc cũng dừng lại



- Bấy nhiêu chắc đủ rồi! - Anh quay ra phía sau và nhanh chóng giật mình - Hả? Hai cô là ai thế?



Cô gái đó cười tươi



- Tôi là nhân viên trong nhà sách! Có một cô gái kêu chúng tôi đến đây để phụ anh cầm mấy cái này!



"Con nhóc Ailee lại trốn việc nữa rồi! Đúng là đồ tiểu yêu!" Minh Hạo lầm bầm.



- Hai cô mang mấy cuốn sách này đi tính tiền và gói lại giúp tôi đi!



- Dạ vâng.



Nhiệm vụ cao cả của anh bây giờ là đi tìm con Tiểu yêu đó. Nhà sách thì rộng thênh thang biết cô ta đi đâu chứ. Đúng là phiền phức!



Anh tìm từng ngõ ngách nhưng vẫn chưa tìm ra. Vã cả mồ hôi, nếu tìm hết từng nơi chắc đến tối quá! Mà chắc con nhóc đó không hứng thú với mấy cuốn sách này đâu. Vậy nơi mà nó đến chỉ có thể là.....



*Khu truyện tranh



- Ê nhóc! Ở đây truyện gì hay em chỉ cho chị với!



Ailee lân la làm quen với mấy đứa nhóc đang ngồi đọc truyện. Một cậu bé đeo kính cận chỉ tay lên giá sách



- Chị đọc Doremon đi hay lắm đấy!




- Em nói gì? - Alex ngạc nhiên. Thật sự anh không tin là có ngày lại bị cô bỏ rơi, lúc trước cô mê anh lắm mà.



Ailee không trả lời mà lấy điện thoại ra bấm bấm gì đấy rồi gọi điện. Bỗng điện thoại Minh Hạo reo lên



- Alô.



- Anh à! Anh đến đón em đi! Em đang ở công viên này, nhanh nhá! Em đợi anh đấy! - giọng của Ailee ngọt hơn đường.



Nhận thấy sự kì lạ trong giọng điệu của Ailee, Minh Hạo hiểu cô muốn gì nên lập tức đảo xe rồi ngừng trước mặt hai người. Minh Hạo xuống xe rồi tiến đến ôm lấy Ailee



- Em đi đâu lâu thế? Làm anh đợi cả buổi! - Anh trách yêu và hôn lên má cô một cái.



Ailee không ngờ Minh Hạo lại diễn đạt đến như vậy. Tuy có hơi bất ngờ nhưng như thế càng tốt. Ailee giả vờ nũng nịu



- Em đi gặp bạn em! Anh hư quá đi, đợi có tí xíu mà cũng kêu ca nữa.



Alex bàng hoàng nhìn hai người âu yếm ngọt ngào trước mặt. Cái này nói đúng hơn là bị shock. Ailee nhìn Alex rồi giới thiệu



- Đây là Minh Hạo! Bạn trai mới của em!



Minh Hạo đưa tay ra



- Hân hạnh được biết anh!



Alex bắt tay Minh Hạo rồi gượng cười



- Chào cậu!



Ailee quay sang rồi bảo



- Em có việc rồi! Em đi trước nhé! - cô khoát tay Minh Hạo một cách âu yếm.



Khi Ailee định bước lên xe thì Alex cất tiếng, vẻ mặt hơi bị đau khổ



- Hai đứa mình vẫn là bạn chứ?



Ailee xoay người lại đưa đôi mắt buồn bã nhìn Alex. Làm bạn ư? Lợi dụng cô nhiêu đó chưa đủ hay sao? Bày đặt cái gì chia tay mà đòi làm bạn. Chưa đánh hắn tại đây đã là may mắn lắm rồi.



Cô từ từ tiến lại gần anh, lòng Alex nhen nhóm lên một vài tia hy vọng nho nhỏ. Anh hy vọng Ailee sẽ đổi ý. Cô đứng trước mặt anh nở nụ cười hiền, cô nhón chân lên thì thầm vào tai anh: