Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1028 : Thế giới sụp đổ

Ngày đăng: 14:12 19/04/20


Cơ thể bị một nhát băng lạnh thấu xương cứa vào, mặc dù chỉ sượt qua, nhưng cũng có vô số mũi băng chui vào trong kinh mạch!



Dương Thần cũng chẳng hơi đâu tưởng tượng xem vết thương sau lưng mình nặng đến cỡ nào, nhưng có thể chắc chắn một điều, chỉ thiếu chút nữa vết thương này sẽ sâu vào tận trong nội tạng!



Cho dù mình có khả năng tự chữa trị, nhưng chỉ sợ rằng đến mạng sống cũng không còn nữa ý chứ!



Trên Không Minh kiếm, còn dính nguyên hàn băng chân khí của Yến Phi Vân, hàn băng chân khí lúc hấp hối, cực kỳ mạnh, không ngừng chui vào kinh mạch của mình, tuy rằng vết thương ở miệng không chảy máu, nhưng cũng không thể nào dùng “hướng niệm dẫn xuất” để đóng miệng vết thương lại!



-Ay, cơ thể của ngươi cũng khá đấy... trúng một chưởng “Bắc Minh Băng Phách” của ta mà vẫn giữ lại được nguyên khí, cũng không tồi, không tồi.



Yến Phi Vân cười nhạt,



-Ta thực sự muốn xem xem, ngươi có thể chống đỡ được tới khi nào!



Nói xong, Yến Phi Vân lại biến mất, không thấy bóng dáng đâu nữa rồi!



Lần này Dương Thần đã có chuẩn bị, đương nhiên là đã lấy lại được tinh thần.



Tuy nhiên, bởi hàn băng chân khí không ngừng ăn mòn các kinh mạch ở lưng của mình, lại còn phải dùng hướng niệm dẫn xuất để chống cự và điều trị, quả thực bây giờ không còn chút sức lực nào nữa.



Lúc này, bóng hình đó lại đột nhiên hiện ra phía sau mình, bóng kiếm đang vung về phía Dương Thần định chém thêm phát nữa!



Dương Thần đau quặn bụng dưới, nhưng vẫn đưa tay xuất một chưởng Ly Hỏa!



-Đoàng!!!



Ngọn lửa bùng lên, rồi nổ tung, nhưng lại không thấy bóng hình của kẻ đó đâu nữa!



-Lại là giả!?



Dương Thần chưa kịp phản ứng, đột nhiên lại phát hiện dưới chân mình xuất hiện rất nhiều hàn khí!



-Bắc Minh Băng Phách, Hải Hãn Băng Lan...




-Mau thả thiếu phu nhân ra! Bằng không chúng tôi sẽ nổ súng!!



Nhưng không cho mọi người kịp hành động, cây phất trần trên tay Yến Phi Vũ cũng nhẹ nhàng phất lên, quét đi hết một lượt!



Vô số sợi trắng giống như sắt thép, quất xuống, đám vệ sĩ văng đi tứ tung!



-Một đám nô tài, dám sủa lung tung.



Nháy mắt, máu đã chảy thành sông, khiến cho khoảng đất Dương Thần nằm ướt đẫm!



Đến lúc này, cũng không thấy bóng dáng của Dương Công Minh và Quách Tuyết Hoa đâu cả, chắc chắn là vệ sĩ hoặc Yến Tam Nương đã đưa bọn họ đi chốn rồi, may mà họ không xuất hiện, không thì hậu quả khôn lường!



Nhưng nếu cứ như vậy, lẽ nào mình thực sự phải chết dưới tay anh em độc ác này sao!?



Mà bây giờ Lâm Nhược Khê không thể quan tâm đến gì được nữa rồi, cô chỉ cảm thấy cơ thể mình đang dần rời xa mặt đất, bị Yến Phi Vũ bắt đi, xách cổ lên, đến thở thôi cũng thấy khó khăn.



-Thả... thả ta ra... khụ khụ...



Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Nhược Khê đỏ ửng, nước mắt không ngừng chảy ra, nhưng có giãy dụa như thế nào thì cũng không thể thoát được.



Nhưng những đau đớn của bản thân, không thể so bì được với khoảnh khắc nhìn thấy Dương Thần bị trọng thương rơi xuống!



Người đàn ông này, không ngờ cũng có lúc phải chịu thua!?



Trước đây, Lâm Nhược Khê cho dù biết Dương Thần ở bên ngoài đánh nhau giết người, nhưng cũng không hề phải bận tâm, không hề có chút lo lắng, thậm chí hoàn toàn không bao giờ nghĩ đến chuyện Dương Thần bị thương.



Nhưng hôm nay, khi tận mắt chứng kiến, khiến cho toàn bộ thế giới xung quanh Lâm Nhược Khê sụp đổ!



Giống như, không có chuyện gì trong thiên hạ mà anh không làm được, không có người nào có thể ngăn cản được anh, giống như trời có sập xuống thì cũng có anh chống đỡ --- nhưng anh ngã xuống rồi!



Lâm Nhược Khê đến tận bây giờ vẫn chưa từng nghĩ về một ngày như vậy, cho nên đột nhiên xảy ra nhiều chuyện như vậy, khiến cho cô khó có thể chịu đựng được!