Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1038 : Mang rượu hỏi trời xanh
Ngày đăng: 14:12 19/04/20
Ánh mặt Lâm Nhược Khê tỏ ra rất hứng thú, hăng hái, nhắc đến chuyện này, thì đây cũng là lần đầu tiên chính thức đón tết Trung Thu cùng với mọi người sau khi kết hôn, đối với người từ xưa đến nay luôn coi trọng tình cảm gia đình như cô mà nói, chuyện này đương nhiên là có ý nghĩa vô cùng to lớn.
-Như vậy đi,
Dương Công Minh nói,
-Năm ngoái cũng đã không đón tết đàng hoàng rồi, nhà mình cũng chẳng chuẩn bị gì nhiều, năm nay một khi các cháu đã ở nhà, nhất định phải chuẩn bị một ít bánh Trung Thu. Tuyết Hoa lát nữa ăn cơm xong, con đi với Phá Quân một chuyến, cái tết mà gia đình ta cùng sum họp với nhau, lại sai người hầu đi chuẩn bị thì chẳng còn ý nghĩa gì hết.
-Ày, con biết rồi.
Quách Tuyết Hoa cười vui vẻ gật đầu.
Dương Phá Quân vừa nghe, thấy vô cùng kinh ngạc nói:
-Ba, sao con phải đi chứ?
Dương Công Minh nhíu mày,
-Không phải con đang rảnh rỗi sao, mấy bài giảng về quân sự trên lớp còn chưa bắt đầu mà, con đã rảnh bây giờ còn rảnh hơn, lẽ nào có chút chuyện như này mà cũng không làm được?
-Con không có ý đó...
Quách Tuyết Hoa giận dỗi nói:
-Sao, bảo anh cùng em đi mua sắm, cũng làm lỡ chuyện đại sự của anh sao?
Dương Phá Quân vội vàng khoát tay, cười xấu hổ,
-Làm gì có chuyện đó, chỉ là thuận miệng nói như vậy thôi.
-Có khác gì nhau đâu,
Quách Tuyết Hoa có vài phần đắc ý, quay sang nháy mắt với Lâm Nhược Khê đang đứng bên cạnh một cái.
Trước đây, lúc Dương Phá Quân còn làm tham mưu trưởng ở quân khu Giang Nam, khí phách nghiêm nghị, bộ mặt đáng sợ, nhưng bây giờ đã “ giỡ giáp quy điền” nên có chút hiền lành, cam chịu hơn.
Kỳ thực phần nhiều là liên quan đến sự thay đổi tính tình của Dương Phá Quân, sau khi trải qua những đả kích liên tiếp, những thay đổi lớn lao, Dương Phá Quân đã buông xuôi nhiều thứ, thế nên bản tính đương nhiên cũng hiền lành hơn nhiều.
Dương Công Minh đích thân dẫn dắt chỉ bảo đứa con trai của mình, tự nhiên tâm địa cũng sẽ không quá xấu xa.
-Đúng thế, mẹ thật sự coi thường mấy cô tiểu thư, mấy bà mệnh phụ phu nhân chỉ thích hàng hiệu, cả người từ trên xuống dưới đều là những thứ xa xỉ, đi ra ngoài cũng phải mặc một chiếc áo đáng giá mấy vạn đồng, cho nên, bọn họ bảo mẹ đi tụ tập, đi hội họp gì mẹ cũng đều lười không đi, lấy chuyện tiêu tiền là thú vui, đấy chẳng phải là có bệnh sao?
-Vâng, mẹ nói phải...
Lâm Nhược Khê cười yếu ớt đáp, trong lòng cảm thấy có chút ấm ức, chẳng phải mình là một trong số những người phụ nữ thích dùng những vật phẩm xa xỉ đó sao...
Nhưng mình đâu có khoe khoang như vậy, chỉ là những thứ đó đối với cô mà nói thì thực sự không đắt, toàn bộ đều là hàng của công ty cô mà!
Hình như bởi rất ít khi có cơ hội mẹ chồng nàng dâu đi dạo phố cùng nhau, hơn nữa lại còn ở nơi đông vui nhộn nhịp như thế này, cảm nhận được bầu không khí náo nhiệt nơi đây, nên hai người phụ nữ tỏ ra rất hưởng thụ.
Đáng tiếc, trời thu, ban ngày phương Bắc rất ngắn, mới đi được có gần ba tiếng đồng hồ, thì bầu trời Yến Kinh đã dần trở nên u ám.
Nhìn đồng hồ, cũng đã được một khoảng thời gian rồi, hai người mới chịu đi đến cửa hàng bán bánh trung thu.
Nhìn thấy những gói bánh phú quý hoa lệ, những hộp bánh trung thu sang trọng, Quách Tuyế Hoa lắc đầu
-Mấy hộp này thì lãng phí quá, tiền bỏ ra như này chẳng bằng làm ít bánh có chất lượng tốt hơn, mấy cái túi gói kín như bưng thế này, không biết chất lượng bánh bên trong như thế nào.
Lâm Nhược Khê chỉ vào quầy bánh rời ở bên cạnh, nói:
-Mẹ, mua cái đó đi, loại bánh trung thu này trước đây con đã từng mua, rất ngon, không ngấy chút nào.
-Con mua rồi?
Quách Tuyết Hoa hơi sửng sốt, nhưng rồi lập tức nói:
-Đùng rồi, có phải là mua cho những đứa trẻ ở cô nhi viện đúng không?
Lâm Nhược Khê gật đầu,
-Trước đây năm nào con cũng đem đến tặng, năm nay ở Yến Kinh, chắc là không kịp rồi.
Quách Tuyết Hoa cười nụ cười mãn nguyện nói:
-Đã nói là trước đây mẹ con mình có duyên có phận với nhau mà, mẹ mở cô nhi viện, con lại vì nghĩa phục vụ, chẳng phải là duyên phận thì là gì?
Lâm Nhược Khê đỏ mặt, không tiện nói thêm điều gì, kéo tay Quách Tuyết Hoa đi chọn một ít bánh có mùi vị khác nhau, trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào.