Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1073 : Lửa

Ngày đăng: 14:13 19/04/20


- Ầm ầm!!!



Lựu đạn sau khi nổ vang trời, một màn khói bụi mờ mờ mịt bốc lên, bóng dáng hai cô gái mờ mờ ảo ảo không có cách nào có thể nhìn rõ được!



Dương Thần ngỡ ngàng đứng dậy, há mồm, mở to mắt, cánh mũi run run, rồi cảm thấy toàn thân run lẩy bẩy!



Bụng và chân đều đã bị thương, nhưng chuyện này hắn đã sớm quên rồi còn đâu.



Dương Thần thậm chí còn không nghe thấy âm thanh bên ngoài, quỳ rạp xuống mặt đất, trong mắt ngoài khói bụi đang bốc lên, thì chỉ còn lại hai cơ thể mảnh mai trước mặt...



Sóng biển như đang vỗ mãi vào bờ đá ngầm.



Gió biển thổi thuốc súng tản ra cay nồng mũi, dường như mang đến những tiếng gào thét ngâm nga.



Trên mặt có cái gì đó ươn ướt, không biết là máu hay là nước mắt nữa.



Thế giới của Dương Thần, vắng lặng như đã chết...



Vừa hay lúc này, súng đạn cũng đã ngừng bắn phá.



Kim Trạch dẫn theo đám lính đánh thuê, vác súng, bước từ từ đến.



Kết cục đã định rồi, đối mặt với hai cô gái không biết sống chết ra làm sao và một kẻ đã trúng hai phát đạn, bọn chúng không cần phải lãng phí đạn dược nữa.



- Mẹ kiếp, toàn là máu thôi, lên xem hai đứa con gái đấy đã chết chưa, chặt đứt hai chân của thằng chó này luôn đi!



Kim Trạch quát tháo ầm ĩ.



- Vâng, đại ca!



- Phải chặt bọn chúng làm tám khúc vứt xuống biển cho cá mập ăn!



- Những kẻ lúc nãy chưa chết lửa giận đang cháy đùng đùng, hận không thể rút gân lột da Dương Thần, đương nhiên là muốn tranh nhau bắn chết Dương Thần rồi!



Dương Thần ngoảnh mặt làm ngơ, cúi đầu thấp xuống, Tiêu Chỉ Tình nằm lạnh lẽo hiu quạnh ở nơi đó, dường như không liên quan gì đến hắn...



Trong đầu hắn không ngừng hiện lên khuông mặt và nụ cười của hai cô...
Sức mạnh bản năng của Dương Thần, cộng với Tam Muội Chân Hỏa đang lượn lờ trên đầu giống như một con rồng lửa!



Khác với màu đỏ của Nam Minh Li Hỏa, Tam Muội Chân Hỏa có màu vàng của kim loại, sáng như ánh mặt trời, như sức mạnh thì hơn Ly Hỏa gấp bội!



Đám người này căn bản là không thể lí giải nổi tại sao lại có chuyện khủng bố như vậy, hỏa long gào rít trong không trung, nháy mắt đã xuyên qua cơ thể của mười mấy tên!



Mười mấy tên trong chớp mắt đã hóa thành tro bụi, bay tứ tung trên mặt đất!



Không có bất cứ từ ngữ nào, cũng không hề có tiếng kêu gào thảm thiết nào, sau khi khôi phục lại võ công, việc tiêu diệt đám người này, đương nhiên là chuyện chẳng đáng gì rồi.



Lúc này khoảng không trước mặt đã hoàn toàn trống rỗng, lý trí của Dương Thần mới dần dần ý thức được.



Vãng Niệm Hợp Chất Sinh Kinh rất nhanh có thể khống chế được căn bệnh quái ác.



Đến lúc này, cứ tưởng rằng mình đã chữa được tận gốc căn bệnh quái ác đó, nhưng thực ra mới chỉ là khống chế nó được mà thôi, điều này khiến cho Dương Thần khó có thể dự liệu được, nhưng cũng dần dần hiểu ra, cái cơ thể này e rằng khó có thể thoát khỏi được căn bệnh đáng sợ đó, giống như là một dấu vết, sau khi bị chiếu bởi thần quang, thì sẽ tồn tại mãi mãi.



Thế nhưng, Dương Thần cũng không muốn tống khứ nó đi nữa rồi.



Sau khi chữa trị hai vết thương bị đạn bắn bằng tu vi xong, miệng vết thương cũng khép lại, viên đạn trong cơ thể cũng tan ra, tất cả những vết thương trên cơ thể đều đã không còn tồn rại nữa rồi.



Lúc này Dương Thần mới lắc mình, vọt đến bên cạnh Lưu Minh Ngọc, sau khi ôm lấy cô, Dương Thần lập tức kiểm tra khắp nơi trên cơ thể cô.



Điều khiến Dương Thần vui mừng chính là, vì có nội công bảo vệ, mặc dù có bị lựu đạn làm bị thương, nhưng Lưu Minh Ngọc chỉ bị thương phần mềm, và ngất đi mà thôi.



Sau khi truyền nội lực cho cô, vết thương nhanh chóng hồi phục lại như lúc đầu, chân khí trong cơ thể Lưu Minh Ngọc đã dần dần lưu thông trở lại, cô bắt đầu tỉnh rồi.



Hé mắt ra, Lưu Minh Ngọc nhìn thấy vẻ vui mừng lộ rõ trên khuôn mặt của Dương Thần, giống như là đang nằm mơ vậy.



- Em... thế nào...



- Không cần nói gì vội, nghỉ ngơi đi, anh đi xem Chỉ Tình thế nào rồi!



Dương Thần không dám nấn ná, Tiêu Chỉ Tình lúc này vẫn còn chưa biết sống chết ra sao.



Đối mặt với cô gái ngốc nghếch đã dùng thân mình để đỡ đạn cho hai người, Dương Thần đã không còn nghĩ ngợi gì đến giữa mình và cô ấy đã xảy ra chuyện gì nữa, chi muốn dốc toàn lực để cứu lấy mạng sống của cô mà thôi!