Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1077 : Làm trâu làm ngựa

Ngày đăng: 14:13 19/04/20


Trong phòng giải phẫu, trong mắt mọi người đều tràn đầy sự kích động, trong đêm muộn, đối với bọn họ mà nói, việc này đã khó có thể quên trong đời.



Nói xong những lời kia, Giản đi đến cạnh Grace đã khóc rối tinh rối mù lên, dắt bàn tay nhỏ của cô hỏi:



- Có thể cho tôi biết tên cô không?



- Tôi… tôi tên là Grace.



Cô y tá đỏ mặt, cặp mắt như sao nhìn Giản.



- Tên rất hay, tôi phải thay bệnh nhân cảm ơn sự dũng cảm của cô.



Giản cười nói.



Grace lắc đầu:



- Bệnh nhân là do bác sỹ Giản cứu, tôi… tôi chỉ là một y tá.



- Grace, nếu cô đồng ý, cô có muốn làm đệ tử của tôi không?



Giản thành khẩn, chờ mong hỏi.



Lời nói đột ngột giống như một quả bom lớn làm người khác vui mừng, khiến tất cả mọi người trong phòng đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn cô y tá!



Giản lại thu nhận cô ta làm đệ tử?!



Tuy rằng về tuổi tác Giản cũng chỉ ngang tầm với cô y tá kia, nhưng Giản làm thầy của Grace, cho dù làm thầy của bất cứ người nào trong giới y học đều không thành vấn đề!



Dù sao đây cũng là nói về thực lực thật!



Càng làm cho mọi người ở đây ao ước chính là việc Giản nói làm “học trò” của cô, không phải chỉ là thỉnh thoảng đi nghe mấy bài giảng, mà là đi theo Giản thật sự, làm đệ tử chân truyền của cô!



Không cần biết sau đó học được cái gì, chỉ cần có thân phận này, có thể khiến người trong giới y học phải xem trọng vài phần!



Grace cũng có chút mơ hồ, lau lau nước mắt, suy nghĩ một hồi, trong ánh mắt sốt ruột của mọi người, lại nhỏ giọng hỏi:



- Vậy… vậy nếu tôi trở thành học trò của bác sỹ Giản, còn có thể đi làm ở bệnh viện không?



Vấn đề này làm Giản ngây ra, không khỏi cười hỏi:



- Vì sao nhất định phải đi làm ở bệnh viện?



- Bởi vì… tôi không nỡ rời mọi người ở đây, tôi cũng thích đi làm ở bệnh viện.



Grace xấu hổ cúi đầu.



Mọi người cảm động nhìn Grace, mấy người y tá già lại càng rơi lệ.



Giản hài lòng gật đầu:



- Đương nhiên là được, vậy là quyết rồi, sau này tôi, cũng là sư phụ của cô, lát nữa tôi sẽ đưa cô những tài liệu cần thiết, sau này cô cứ đi làm ở viện như bình thường, nhưng thời gian rảnh tôi sẽ hướng dẫn cô học tập, cô cũng có thể đến viện nghiên cứu hay nhà tôi để tìm tôi…



- Thật ư?



Grace vui mừng kinh ngạc ngẩng đầu lên.



- Đương nhiên rồi.



Giản lại cười nói:
Lưu Minh Ngọc vui mừng khóc.



- Thật tốt quá… tốt quá… nếu cô ấy có chuyện gì thì cả đời em không thể tha thứ cho chính mình.



Dương Thần cố sức ôm sát cô gái trong lòng, dựa theo tiếng sóng biển rì rào, nhỏ nhẹ nói:



- Em cũng khổ cực rồi, đều là tại anh, hại hai em theo anh mấy ngày nay chịu nhiều khổ cực, nhưng sau này sẽ không như vậy nữa, anh thề, đây là lần cuối…



- Vâng!



Lưu Minh Ngọc lên tiếng, khuôn mặt đỏ hồng, ngẩng đầu lên nói:



- Chúng ta bây giờ làm gì? Mang dược liệu về à?



Dương Thần mắt nhìn vải bạt trên bãi đất, đang định nói gì, lại chợt cảm thấy có vật gì đó cổ quái…



- Đây là…



Lông mày Dương Thần nhướn lên, dần dần, trong mắt hiện ra sự hưng phấn vô cùng!



- Minh Ngọc, đi theo anh!



Nói xong, Dương Thần ôm Lưu Minh Ngọc bay vọt lên, đáp xuống một tấm lều bạt giữa bãi đất.



Mở tấm lều bạt, hai người bước vào.



Lưu Minh Ngọc đang buồn bực, không biết đây là sao, chỉ thấy Dương Thần chạy đến giữa lều.



Mà ở đó, chỉ để một cái rương gỗ lớn, cao một thước, rộng cũng gần một thước, là vật lớn nhất trong lều bạt.



- Ông xã, anh muốn xem vật bên trong à?



Lưu Minh Ngọc hiếu kỳ hỏi.



Dương Thần nhếch miệng cười:



- Anh cần gì xem… Nếu không nhầm thì đây chính là vật mà chúng ta tìm suốt bao lâu mà không thấy.



- A?



Lưu Minh Ngọc như bị mê hoặc.



Lúc này, Dương Thần đã động thủ, nạy miếng gỗ ở nắp rương ra, chiếc rương lập tức bật mở.



Trong tấm vải mềm mại đang bao bọc là một món đồ cổ buôn lậu, cũng loojhinhf dáng kỳ lạ!



Trước mắt, rõ ràng là một chiếc đỉnh đồng!



Chiếc đỉnh đồng này chạm khắc trên mặt những hoa văn tinh xảo, nhìn qua là thấy giống như mấy con rồng mây đang trở mình, nhưng nhìn kỹ, lại giống như vết cắn của đàn kỳ thú trong kinh Sơn Hải.



Mặt trên đỉnh đồng đều là màu xanh của đồng, nhưng có chút tổn hại, toàn bộ cái đỉnh đồng có một khí thế uy nghiêm.



- Vì lúc trước anh mất đi công lực, sau lại lo an nguy của Chỉ Tình, không để ý đến vật này… Linh khí tràn đầy, tuyệt đối không phải là một vật tầm thường!



Dương Thần giải thích:



- Nếu như anh không đoán sai, đây là vật theo như lời Chỉ Tình, là chiếc lò luyện bằng sắt đặc biệt tinh luyện, có thể chịu lửa Tam Muội Chân Hỏa.