Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 108 : Khả năng chưa tính đến

Ngày đăng: 14:01 19/04/20


- Nghi ngờ?



Dương Thần che miệng nói:



- Thân phận của tôi có gì đánh để nghi ngờ, ông đã biết địa chỉ của tôi rồi, đến tiểu sử của tôi như thế nào đều được viết rõ ràng, có gì đáng nói không.



- Người ngay thẳng không nói lời gian dối, tư liệu bên công an nhiều khi không đáng tin, về điểm này anh cũng biết mà tôi cũng rõ



Phương Trung Bình ném về phía Dương Thần một ánh mắt sắc lẹm, tỏ vẻ đạo mạo của kẻ bề trên.



Dương Thần hồn nhiên hỏi:



- Vậy bí thư Phương này nghĩ tôi là hạng người gì?



Phương Trung Bình nói:



- Ta rất nghi ngờ, tại sao mỗi lần con gái ta đi cùng anh, đều gặp rắc rối, lần đầu tiên là bị xe đâm, lần thứ hai là bị kẻ không rõ tung tích tấn công, mà anh đều có mặt.



Câu nói này rõ ràng là ám chỉ Dương Thần cấu kết với đám người người kia, thậm chí nói thẳng rằng Dương Thần là kẻ lên kế hoạch cho tất cả những sự việc vừa rồi, mục đích là tiếp cận với Đường Đường, tạo được sự tin tưởng, sau cùng sẽ tổ chức những tấn công kích tàn bạo hơn.



Dương Thần biết rõ việc của Đường Đường là do bàn tay của Đông Hưng sắp đặt, dù sao Chu Đông Thành, cái anh chàng “xinh đẹp” đã thú nhận với anh ta cả rồi, nhưng Dương Thần cũng chẳng ngờ nghệch đến nỗi khai hết ra, kín tiếng còn hơn gặp rắc rối, làm ra vẻ như không biết cái gì thì tốt hơn.



- Sự việc xảy ra không phải là do tôi làm.



Dương Thần xoa xoa tay tỏ vẻ vô can.



- Ta cũng hi vọng là không phải do anh làm, nhưng ai có thể bảo đảm đây?



Phương Trung Bình cười nhạt nhẽo.



Dương Thần nghĩ một lúc rồi nói:



- Tôi tạm thời không có chứng cứ chứng minh tôi trong sạch, nhưng tôi cũng chẳng có hứng thú đi tìm những chứng cứ đó.



- Lẽ nào anh không muốn loại bỏ những nghi ngờ về anh, hay là anh chẳng có cách nào để rũ bỏ những nghi ngờ đó?




- Bốp bốp bốp



- Sau một loạt cái tát thành tiếng, mấy tên vệ sĩ tối sầm mặt mày, ngã gục xuống đất.



Sau khi đôi chân nhanh nhẹn, biến hóa của Dương Thần tha cho Độc Cô Tội một đòn cước, thì anh ta lại tặng cho Độc Cô Tội một cái tát giáng trời.



Mấy thằng vệ sĩ dính đoàn, mặt mày tối sầm, trên mặt lằn rõ vết tát sưng đỏ lên.



Độc Cô Tội ra hàng loạt đòn nhưng đều không trúng đích, điên tiết, hét lớn, lấy hết sức lực xông phi vào người Dương Thần!



Dương Thần lần này không né tránh, mà giơ tay đỡ lấy cú đá đầy sức mạnh của Độ Cô Tôi



“Bộp”



Âm thành phát ra, Độc Cô Tội với nét mặt đầy kinh ngạc, không ngờ Dương Thần dùng tay để đỡ cú đá đầy sức mạnh của mình.



- Đã nói với mày rồi, lực vẫn còn yếu lắm, làm sao mà mày không tin.... cứ cố tình dẫn xác đến, vậy thì tao giúp mày thành thằng què vậy...



Dương Thần trong mồm lẩm bẩm, nhẹ nhàng nói xong, từ từ vặn bàn tay đang nắm lấy bắp chân của Độc Cô Tội.



- Ối!!



Động Cô Tội kêu lên đau đớn, khớp xương chân lúc này đã bị bẻ gãy.



Sau khi Dương Thần buông tay, Độc Cô Tội liền đổ gục xuống đất, tay ôm lấy cái chân bị bẻ gãy kêu gào đau đớn.



Dương Thần từ nãy đến giờ nhường nhịn sự hống hếch của cái thằng nhãi này, cuối cùng cũng quyết định dạy cho nó một bài học.



Không khí trong căn phòng đột nhiên trở lên tĩnh lặng, ngoài âm thanh kêu gào đau đớn của đám vệ sĩ vừa bị đánh, không khí trong phòng yên lặng đến rợn người.



Phương Trung Bình trán đổ mồ hôi, miệng lắp bắp, tận mắt chứng kiến cảnh tượng vừa rồi vẫn không nghĩ đó là sự thật, mà chỉ là một giấc mơ.



Cái anh chàng này rốt cuộc là người như thế nào!?, đám vệ sĩ của mình đều xuất thân từ bộ đội đặc công mà vẫn bị đánh cho đổ gục!?