Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1088 : Buông ra

Ngày đăng: 14:13 19/04/20


Lâm Nhược Khê ý thức được rất nhanh người đến là ai, định thần lại, lạnh lùng hỏi:



- Học trưởng Lý có việc gì sao?



Người đến chính là Lý Kiến Hà mặc một bộ tây phục màu đen, ăn mặc như vậy hiển nhiên là đang đi làm. Lý Kiến Hà có chút mệt mỏi, khí sắc cũng không được tốt, nhìn Lâm Nhược Khê với vẻ phức tạp một hồi, mỉm cười nói:



- Tôi có thể ngồi xuống chứ?



- Mời!



Lâm Nhược Khê nói rồi định đứng dậy:



- Tôi cũng phải đi rồi.



Lâm Nhược Khê tâm trạng cực kỳ tồi tệ không muốn Lý Kiến Hà nói bất cứ cái gì, làm bất cứ việc gì.



- Chờ một chút!



Lý Kiến Hà ngăn Lâm Nhược Khê lại:



- Chúng ta cần nói chuyện một chút.



- Nói chuyện gì?



- Vì sao muốn từ chối vụ hợp tác lần này, việc xây dựng khu triển lãm lịch sử BMW và việc kéo theo sản xuất xe hơi, không chỉ có lợi cho hai bên chúng ta, mà lợi ích của Ngọc Lôi các em và sức ảnh hưởng của nó sẽ được mở rộng hơn, điều này rất dễ để nhìn thấy.



Lúc này Lâm Nhược Khê mới hơi ngẩng đầu, nhìn người đàn ông này một cách kỳ quái:



- Tôi không muốn làm là không muốn làm, công ty là của tôi, lẽ nào anh còn muốn ép nhau phải hợp tác sao?



Cơ thịt trên người Lý Kiến Hà như co quắp lại, lại khuyên ngăn Lâm Nhược Khê:



- Nhược Khê, nghe lời tôi, ngồi xuống nghe tôi nói tỉ mỉ về việc hợp tác trong dự án lần này, em sẽ không có lý do gì để từ chối.



Lâm Nhược Khê thấy Lý Kiến Hà như đang cầu xin, cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng cũng có một chút mềm lòng, dù sao cũng quen biết nhiều năm, mặc dù không nói đến việc quan hệ còn gần như vậy, nhưng tóm lại vẫn chỉ là tình nghĩa bạn học cũ.



- Được rồi, tôi chỉ cho anh thời gian 5 phút. Nếu như anh không thể thuyết phục được tôi thì việc này cứ như vậy đi.



Lâm Nhược Khê đã hạ quyết tâm là không đồng ý.



Nếu là lúc trước thì hơn một nửa sẽ suy nghĩ đến cảm nhận của Dương Thần, nhưng bây giờ thì Lâm Nhược Khê đã cảm nhận được, dự án hợp tác lần này có điều kỳ lạ không nhỏ…




- Buông ra…



Lúc này Lâm Nhược Khê không do dự gì nữa, phẫn nộ vùng tay ra.



Việc tu luyện trong thời gian gần đây, mặc dù có chân khí đỉnh núi Hậu Thiên nhưng Lâm Nhược Khê cũng không có kinh nghiệm sử dụng với người khác, lại không thích động chân động tay, vì vậy mới không nghĩ ra còn có thể làm như vậy được.



Lần này, sau khi phát chân khí ra, sức mạnh ở hai tay đã tăng lên nhiều, chút nữa đã làm cho Lý Kiến Hà bị kéo ngã xuống đất.



Lý Kiến Hà dường như cũng có chút sững sờ. Hắn ta có luyện qua Judo, sức mạnh căn bản là lớn hơn so với những người đàn ông khác, sao có thể bị Lâm Nhược Khê làm cho suýt ngã xuống đất được?



Lâm Nhược Khê cũng không muốn tốn nhiều công sức, sau khi lườm tên này một cái, xách túi rời khỏi quán cà phê.



Chỉ còn lại Lý Kiến Hà với vẻ mặt ngơ ngác đứng ở đó, không biết đang nghĩ cái gì…







Cách quán cà phê không xa, ở ngã tư đường, vẻ mặt Quách Tuyết Hoa hỗn tạp nhiều cảm xúc, trong mắt hiện rõ vài phần lo lắng.



Trong tay của bà là điện thoại di động chụp lại cảnh đúng lúc Lý Kiến Hà nắm tay Lâm Nhược Khê trong quán cà phê ban nãy.



Trong chớp mắt Quách Tuyết Hoa nhìn thấy cảnh đó, trong đầu bà ong ong, tim đập nhanh hơn, sợ những chuyện không tốt mà bản thân nghĩ lại là sự thật.



Trước tiên, Quách Tuyết Hoa lấy ra chiếc điện thoại để chụp cảnh đó lại, mặc dù cảm thấy chụp trộm con dâu và người đàn ông khác như vậy là không thỏa đáng nhưng Quách Tuyết Hoa biết, có bằng chứng xác thực mới có thể nói chuyện được, mấu chốt là còn muốn Dương Thần tin.



Nhưng là một trưởng bối, mình nên mở miệng hỏi Lâm Nhược Khê như thế nào đây? Hỏi tại sao người đàn ông khác lại muốn nắm tay nó, lại còn biểu hiện xúc động nữa?



Sau khi suy nghĩ nát óc một hồi, Quách Tuyết Hoa quyết định không muốn nói chuyện này với Lâm Nhược Khê nữa, chờ cho Dương Thần về mới nói tiếp, dù sao đây cũng là vấn đề cần giải quyết giữa vợ chồng với nhau.



“ Bíp bíp”.



Từ bên ngoài truyền đến tiếng còi xe ô tô.



Lúc này Quách Tuyết Hoa mới định thần lại, phía trước đã là đèn xanh, mau chóng lái xe đến siêu thị, lông mày chau lại, suy nghĩ mông lung…



“ Bíp bíp”.



Từ bên ngoài truyền đến tiếng còi xe ô tô.



Lúc này Quách Tuyết Hoa mới định thần lại, phía trước đã là đèn xanh, mau chóng lái xe đến siêu thị, lông mày chau lại, suy nghĩ mông lung…