Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1151 : Bị chơi xỏ

Ngày đăng: 14:14 19/04/20


Gần nửa tháng, Sắc Vi luôn bế quan, chỉ nói cái gì mà đã lĩnh ngộ ra rồi, sau khi Dương Thần trở về cũng không quấy rầy.



Cô ngoài việc ở sau núi, thì chỉ ở trong phòng tĩnh tâm, Dương Thần cảm thấy thời gian này nên để cô tự mình hiểu ra mới tốt, đương nhiên, cũng có khả năng nghĩ không ra.



An Tâm dường như vẫn chưa tỉnh táo lại, chớp chớp mắt, chầm chậm lộ vẻ vui sướng.



- Thật sao? Sao chồng biết?



Dương Thần xoa xoa đầu cô, nói:



- Cô ngốc này, uy áp của Hóa Thần Kỳ, sao có thể cùng cấp với Tiên Thiên đại viên mãn được? Chỗ chúng ta đột nhiên xuất hiện một tu sĩ cấp Hóa Thần Kỳ, anh có thể không cảnh giác hay sao?



Dương Thần cảm nhận rất rõ ràng, uy áp đặc biệt của Sắc Vi, đã thành rồi. Mặc dù vẫn còn chút bóng dáng chân khí Tiên Thiên của Sắc Vi, nhưng đã đạt tới một tầng mới.



- Anh ra sau núi một chút, em ngủ một lát đi. Dương Thần cười hôn vào má của An Tâm một cái, nhanh chóng mặc quần áo, từ ban công nhảy ra ngoài.



Chớp mắt một cái, Dương Thần đã tới sau núi.



Bên vách núi, Sắc Vi mặc một chiếc áo mỏng màu xanh da trời, quần bò, mái tóc bay bay.



Cô yên lặng nhắm đôi mắt đẹp, dang hai tay đón gió, cảm giác như đang hưởng thụ làn gió lạnh.



Quyến rũ hơn nhiều so với trước đây, giây phút này Sắc Vi thoát tục như tiên nữ, từng động tác chuyển động đều có khí chất khiến cho người đối diện không dám khinh thường.



Đương nhiên Dương Thần chỉ cảm thấy cô gái trước mắt vô cùng cuốn hút mà thôi.



Nhận thấy Dương Thần đang ở sau lưng, Sắc Vi từ từ quay người lại, không cần nói gì, giây phút hai người lặng lẽ nhìn nhau là đã có thể chia sẽ được niềm vui sướng này rồi.



Nháy mắt một cái, Dương Thần đã đứng trước mặt Sắc Vi, nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve khuôn mặt cô.



- Có phải là cảm giác hay không? Đã tiến vào một thế giới hoàn toàn mới.



Sắc Vi hé miệng cười, lắc đầu:



- Không phải.




Chỉ lát sau, Mạc Thiện Ny đã bày một bàn thức ăn đơn giản nhưng rất tinh tế.



Đối với sự thay đổi của Sắc Vi, Mạc Thiện Ny cũng hiểu Sắc Vi rốt cuộc cũng đã đột phá rồi, cô không kìm được hiếu kì hỏi Sắc Vi có cảm giác gì.



Nhìn Sắc Vi dáng vẻ thay đổi hẳn, Mạc Thiện Ny bỗng cảm thấy ảo não vì mình không chuyên tâm tu luyện, ngày ngày ở lại sau núi tu luyện, phải cố gắng thêm rồi.



Dương Thần gọi điện về nhà, nói hắn ở lại nhà Mạc Thiện Ny ăn sáng, nhưng lý do là mới sáng sớm đã phát hiện Mạc Thiện Ny đã đột phá cảnh giới, sau đó mới nhân tiện…



Quách Tuyết Hoa vừa nghe, đột nhiên nói:



- Thật sao, con bé Sắc Vi này thật tài! Dương Thần, đây đúng là chuyện vui, chúng ta phải cùng nhau chúc mừng Sắc Vi mới được.



Dương Thần suy nghĩ:



- Chúc mừng? Mẹ nghĩ nên chúc mừng thế nào?



- Hôm nay không phải cuối tuần sao, đúng lúc không có việc gì, gọi An Tâm, Minh Ngọc, Chỉ Tình cùng tới nhà, chúng ta liên hoan một bữa, thế nào?



Quách Tuyết Hoa hào hứng nói.



Dương Thần vẫn có cảm giác là lạ, khẩu khí của Quách Tuyết Hoa không đơn giản chỉ là một bữa “liên hoan”.



Nhưng đề nghị này thì Dương Thần cũng không có lý do gì để phản đối, nói:



- Vậy mẹ nói với Nhược Khê một tiếng, xong thì bảo mọi người cùng đến.



Quách Tuyết Hoa “ừ” một tiếng rồi vội vàng cúp máy.



Dương Thần nói chuyện liên hoan với Mạc Thiện Ny và Sắc Vi, Sắc Vi cảm thấy hơi ngại, Mạc Thiện Ny và Mã Quế Phương thì dở khóc dở cười.



- Tiểu Thiện Thiện, mẹ, mọi người cười cái gì vậy?



Dương Thần nhất thời không hiểu ra gì, cảm giác như mình vừa bị chơi xỏ.