Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1203 : Một hai ba
Ngày đăng: 14:14 19/04/20
- Em… em có khóc đâu, vừa lúc nãy đi về thì bị cát bay vào mắt.
Lâm Nhược Khê thuận miệng nói dối, nhưng cảm thấy mặt mình đang nóng bừng bừng.
Tuy rằng tâm trạng đang rất phức tạp, nhưng cô vẫn muốn biết rốt cuộc hôm nay Dương Thần đã đi đâu, nhưng Lâm Nhược Khê vẫn bình tĩnh cố gắng khống chế cảm xúc của mình, hỏi:
- Sao thế? Có chuyện gì sao?
Dương Thần mặc dù cảm thấy tò mò, nhưng cũng không hỏi nhiều:
- Đương nhiên là có chuyện rồi, lúc nãy anh đã nói với vú Vương rồi, hôm nay dẫn em đi ăn nhà hàng, ngày mai Lam Lam về rồi, sẽ không còn thời gian riêng cho hai chúng ta nữa đâu.
Lâm Nhược Khê cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, cảm giác như có cái gì đó không đúng.
Tối qua Dương Thần còn cố chấp như vậy, một mình ngủ ở sôfa cơ mà, vẻ mặt tối sầm, khiến cho mình đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ như in, sao hôm nay thái độ đã thay đổi đến 180 độ thế này rồi? Còn hẹn mình cùng đi ăn cơm nữa chứ?
Mặc dù giữa vợ chồng cùng nhau ra ngoài ăn cơm thì cũng chẳng phải là chuyện gì to tát đặc biệt, nhưng hẹn hò vào lúc này, thì quả thực có gì đó rất kỳ lạ.
Lâm Nhược Khê không kìm được hỏi:
- Anh... có phải anh có chuyện muốn nói với em đúng không?
Dương Thần mặt hơi biến sắc, cười gượng gạo nói:
- Làm gì có... em đừng có đoán bậy...
- Bộ dạng của anh như này, rõ ràng là có việc muốn lừa em.
Lâm Nhược Khê tức giận nói.
Dương Thần buồn rầu gãi đầu nói:
- Đi ra ngoài rồi nói, đứng đây nói không tiện.
Lâm Nhược Khê không thể không nghĩ đến cái ngày hôm đó ở quán cà phê, lúc hai người muốn li hôn, cộng với cả việc ngày hôm qua nữa, Lâm Nhược Khê đã phát hiện ra, Dương Thần muốn mình phải lựa chọn rõ ràng.
Cảm giác bất an, khiến cho Lâm Nhược Khê đứng ngây người ra ở cửa.
Dương Thần cũng cố gắng tỏ ra tự nhiên nhất có thể, cẩn thận dụ dỗ:
- Bà xã, em đừng nghĩ nhiều, anh đã đặt bàn rồi, chúng ta mau đi thôi.
Gã này có vẻ rất vội, sợ Lâm Nhược Khê không đồng ý.
Lâm Nhược Khê thở dài, hôn nhân không phải cứ muốn là được, nếu như Dương Thần thực sự cảm thấy không thể nào chịu nổi mình được nữa, thì mình cũng không thể mặt dày mày dạn mà níu kéo người ta được, đó không phải là phong cách xử lí của mình.
Tuy rằng cảm thấy rất đau lòng, nhưng Lâm Nhược Khê vẫn gật đầu:
- Thì đi, xa không? Cần phải trang điểm không?
Dương Thần búng tay. Lâm Nhược Khê cảm giác trước mắt mình có gì đó phát sáng, cẩn thận mở mắt ra...
Lâm Nhược Khê mở to đôi mắt to tròn ra nhìn, lúc này mọi thứ đã biến đổi trong nháy mắt!
Hay nói cách khác, đã hoàn toàn mê muội rồi!
Cây thông Noel!
Nhiều quá, nhiều cây thông Noel quá!
Toàn bộ đất trống xung quanh không ngờ lại là cây thông Noel, dùng để trang trí cho một cây thông Noel rất lớn!
Chỗ cây này, ít nhất cũng phải có đến 40, 50 cây, tất cả đều được trang trí bằng đèn neon rực rỡ, giống như cái cây có phép thuật trong chuyện cổ tích vậy.
Khoảng đất này lập tức được chiếu sáng bằng những ngọn đèn, và bừng sáng như một mảnh đất vàng!
Trên cây thông Noel còn được trang trí bởi vô số hộp quà, tất, sao, rối và một loạt những thứ đáng yêu khác, khiến Lâm Nhược Khê không kịp nhìn.
Điều khiến Lâm Nhược Khê rung động, đó chính là những cây thông Noel này được sắp xếp rất có quy luật!
- Đã nhìn ra rồi chứ?
Giọng nói của Dương Thần văng vẳng bên tai kèm theo một nụ cười tươi rói, hỏi.
Lâm Nhược Khê ngây ngô nhìn về phía hắn, đầu óc của cô bây giờ đã không còn bình thường nữa rồi, rốt cuộc chuyện này là sao?
Dương Thần có chút buồn bực “Chậc chậc” hai tiếng rồi nhấc bổng Lâm Nhược Khê lên cao!
“Vút” một tiếng hai người đã bay lên cách chỗ lúc nãy đứng khoảng 200 m, quan sát những cây thông Noel ở phía dưới!
Lâm Nhược Khê lúc này cuối cùng cũng đã thấy được lí do tại sao những cây thông này lại được sắp xếp như vậy! Hóa ra là một hình trái tim!
- Thấy rõ rồi chứ?
- Vâng!
Lâm Nhược Khê ngơ ngác gật đầu.
Dương Thần lúc này mới nhảy xuống, rồi từ từ buông cô ra.
- Thế nào? Quà giáng sinh anh tặng em, rất có thành ý đúng không, anh đã tận tay trang trí cho từng cây một đấy, tốn mất cả một ngày trời đấy!
Vẻ mặt Dương Thần rạng ngời, cười để lộ hàm răng trắng bóng.
Lâm Nhược Khê trong lòng vô cùng xúc động, nhớ tới việc sáng nay không thấy Dương Thần đâu, nhớ tới túi quần áo bẩn Dương Thần đưa cho vú Vương, tất cả là vì lăn lộn làm việc ở đây...
Chẳng lẽ anh ấy, không ngờ cả ngày lặn lộn ở Hokkaido để trang trí cho nhiều cây thông Noel vậy sao?