Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1257 : Con gái chúng ta là thiên tài

Ngày đăng: 14:15 19/04/20


Lâm Nhược Khê tức giận dùng hai tay ôm lấy đầu mình, lại dùng lực hướng trên giường vỗ một cái, mặt mày lúng túng, xua tay nói.



- Ai nói em không dẫn con đi chơi. Em chỉ là muốn thắng một ván. Thua nhiều như vậy. Thật mất hết cả mặt mũi rồi……



Dương Thần thấy gương mặt quật cường của người phụ nữ này, chợt nhớ tới một tình cảnh tương tự trước kia.



Không phải trước đây khi cùng An Tâm chơi ném bóng cũng như vậy sao? Nhược Khê cũng liên tục thua, rồi cũng liên tục muốn chơi lại, chơi tới thắng mới thôi.



Lần này chơi cờ với Lam Lam, chắc là lại giống lúc đấy rồi.



- Cái đó …… Nhược Khê à, anh nghĩ nếu như em chơi nghiêm túc thì loại cờ này sao làm khó em được?



Dương Thần ôm Lam Lam ngồi trên giường, nhíu lông mày hỏi.



Lâm Nhược Khê liếc hắn một cái.



- Anh nói vậy là sao. Em chơi với con rất nghiêm túc mà.



- Những chuyện suy tính đường đi nước bước này không phải là sở trường của em sao, cũng không cần phải thi triển võ công hay ca hát gì, em làm sao mà thua con được?.



Dương Thần không tin nói.



- Không cần vòng vo Tam Quốc làm gì, ý anh là em chỉ giỏi mưu mô hại người, ca hát thì dở tệ, thân thể yếu đuối, tiếp thu công pháp chậm chứ gì?.



Lâm Nhược Khê thở phì phò nói.



- Anh tưởng rằng chơi cờ với Lam Lam đơn giản lắm sao? Con nó vừa biết chơi là em đã chẳng thể thắng nổi nó rồi.



- Thật ư?



Dương Thần nghi ngờ nhìn về phía bàn cờ caro màu hồng kia.



Nhìn lướt qua, Dương Thần liền phát hiện có điểm khác thường.



Trên bàn cờ, quân đen toàn bộ tập trung ở bên trong, bên ngoài bị bao vây bởi quân trắng, giống như đang chơi cờ vây vậy, quân trắng đang muốn nuốt chửng toàn bộ quân đen.



Quân đen có nhiều nước để đạt hàng 5, nhưng đều bị chặn. Quân trắng thì có quá nhiều cách đánh để kết liễu, muốn chặn cũng chặn không hết.



Nghiêng về một phía,, hoàn toàn nghiêng về một phía,.



- Em nói …… là em mới dạy Lam Lam chơi caro sao?.



Dương Thần hỏi.



Lâm Nhược Khê gật đầu.



- Đúng.



- Là khi nào?



- Vào tối hôm qua, trên đường đón con về em ghé qua siêu thị, mua cái bàn cờ này, dạy nó chơi rồi ngủ ngay. Sáng nay thì anh biết rồi đó, chơi toàn bị thua




Lam Lam ngẹo đầu sang một bên, suy nghĩ một hồi, nói.



- Lam Lam cũng không biết, Lam Lam ngay từ đầu muốn nối thành hàng bốn năm, nhưng bị mẹ chặn lại, Lam Lam liền lười, không thèm suy nghĩ tới chuyện nối thành hàng bốn hàng năm nữa.



- Cho nên Lam Lam liền đem chặn đường cờ của mẹ lại, dù sao chỉ cần cờ của mẹ không thể nối thành hàng 4 hay năm thì Lam Lam tùy tiện để chỗ nào cũng được, hơn nữa để tùy tiện như vậy mà lại có thể đột nhiên thắng mẹ đấy



Lâm Nhược Khê ở bên nghe thấy vậy, cũng cảm thấy khó hiểu, đứa trẻ này lại là nghĩ ra cách đánh cờ như vậy, khó trách mình không thể nhìn ra, căn bản là con bé đặt cờ loạn hết cả lên.



Dương Thần vẻ mặt thần bí, nở nụ cười khanh khách rất sảng khoái.



- Anh cười như vậy là sao?



Lâm Nhược Khê nghi ngờ.



- Lại muốn trêu em à



Dương Thần vui vẻ nói:



- Con gái chúng ta là một thiên tài, ít nhất trước mắt xem ra, ngộ tính của nó là cực cao



Lâm Nhược Khê không hiểu.



- Anh nói vậy là có ý gì



Dương Thần đem Lam Lam thả vào trên giường, giải thích.



- Người bình thường chơi caro, cho dù là cao thủ đi nữa, rốt cuộc cũng phải suy nghĩ làm sao để vừa chặn được cờ của đối phương, vừa âm thầm nối cờ mình thành 2 hàng 4, hoặc là âm thầm nối hàng ba rồi chờ sơ sót của đối phương.



- Nhưng Lam Lam lại không nghĩ như vậy, con bé chỉ nghĩ đến việc chặn đối phương lại, còn lại thì cứ đặt cờ chỗ nào cũng được



- Nhìn như vậy giống như con bé sẽ khó mà thắng được, nhưng ngược lại cũng khiến cho đối phương rối trí vì chẳng biết con bé đang nghĩ gì mà lại đặt cờ lung tung như vậy



- Cuối cùng, chỉ cần Lam Lam chặn được đối phương như vậy, nếu như nó không thể vô tình nối thành 2 hàng 4 thì đối phương cũng không thể thắng con bé……



- Như vậy có hai tác dụng, vừa làm cho tâm mình bình tĩnh, chỉ lo việc chặn đối thủ lại, ngược lại cũng khiến cho đối thủ rối loạn, thật là vẹn cả đôi đường.



- Nói cách khác, con bé đã tìm ra một chân lý là chỉ cần giữ cho mình luôn chặn được đối phương đúng lúc thì mình không thể thua được



Lâm Nhược Khê nghe xong mặt mày sửng sốt, nhìn gương mặt ngây thơ của Lam Lam, có chút không tin nói:



- Không đến nỗi kỳ bí như vậy chứ, Lam Lam chẳng qua là do lười, nên mới có thể nghĩ ra cách đánh cờ như thế thôi



Dương Thần không đồng ý, cười thở dài nói:



- Trên cái thế giới này, rất nhiều cuộc cách mạng, cải cách hay phát minh mới, đều do người lười biếng làm ra đó



- Đánh caro chỉ là chuyện nhỏ, nhưng từ chuyện này mà suy ra, cũng có thể lý giải thành, làm ngược lại cách đánh bình thường, đổi cả góc độ, chỉ tập trung vào suy tính nước cờ của đối phương.



- Không chỉ kỳ bí, đó chính là biết nắm bắt thiên thời địa lợi nhân hòa, cực kỳ đơn giản, nhưng nhiều người lại không làm được. Không cưỡng cầu, không ỷ mạnh hiếp yếu, chỉ thuận theo tự nhiên, quy về căn nguyên.