Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1325 : Cầm ngộ

Ngày đăng: 14:16 19/04/20


- Tiểu tử thối, Bổn cung nào có phải là hồ ly tinh gì, bộ tộc Cửu vĩ thiên hồ ta há lại thô thiển như đám tiểu yêu sơn dã kia ư?



- Ngươi dám khinh thường Bổn cung như vậy, không sợ ta sẽ nhốt ngươi lại 60 năm sao? Cùng lắm thì đại hội Thông Thiên này Bổn cung cũng không cần thắng!



Ngọc Tuyết Ngưng kiều nhan giận dỗi, tràn đầy băng hàn của sóng gió.



Dương Thần vừa nghe, lập tức thay đổi thành nét mặt tươi cười:



- Lỡ lời, lỡ lời, Cung chủ đẹp hơn đám hồ ly tinh đó nhiều.



Thật sự bị giam 60 năm, thì khi đi ra ngoài, sợ rằng người trong nhà đều bị kẻ thù giết sạch rồi, dù sao cũng phải nhịn đến ngày vào Thông Thiên tháp.



Ngọc Tuyết Ngưng thái độ kiêu kỳ khinh thường liếc mắt nhìn hắn một cái,



- Thế còn được… Kỳ thực Bổn cung cũng biết, trong lòng ngươi nhất định rất oán hận Bổn cung. Nhưng Bổn cung không sao cả, chỉ cần ngươi đánh bại cao thủ Long cốc và Tử Trúc Lâm, giải ác khí mấy trăm năm này cho Bổn cung, Bổn cung liền vui vẻ!



Dương Thần cười ha ha nói:



- Cung chủ còn chưa nói, làm thế nào lại đem Tuệ Lâm nhà tôi chăm sóc huấn luyện thành Hóa Thần Kỳ? Linh khí ở đây loãng, theo lý thuyết rất khó từ Tiên Thiên luyện đến Đại Viên Mãn, lại bước vào Hóa Thần.



- Ngươi cảm thấy khó, nhưng Bổn cung không thấy là khó. Tuệ Lâm vốn là một khối ngọc thô tốt nhất chưa được mài dũa, rơi vào tay phàm nhân các ngươi, hiển nhiên không biết gọt dũa… Tuệ Lâm, cô tự mình nói với hắn, Bổn cung muốn đi nghỉ một lát, nhiều ngay qua cũng khá mệt rồi.



Ngọc Tuyết Ngưng lười lý luận, vừa khua tay múa tay áo, lập tức quay về tẩm cung.



Dương Thần nhìn bóng lưng cô ta nhe răng, âm thầm oán hận, như bà còn có thể mệt mỏi? Nghĩ tôi ngu à?



Tuệ Lâm lập tức thân thiết hỏi thăm:



- Dương đại ca, đi Long cốc nguy hiểm không? Không bị thương chứ?



Dương Thần cười một tiếng, cô bé này lúc nào cũng thân thiết như vậy, giống như cục cưng ngoan,



- Anh nhìn qua có giống bộ dạng bị thương không?



- Ừ… Em chỉ hỏi thôi, em biết Dương đại ca rất lợi hại.



Tuệ Lâm hé miệng cười nói:




Tuệ Lâm ngẫm nghĩ một lát, nói:



- Dương đại ca, em lại cảm thấy, Cung chủ rất tốt với em, là bởi vì quan hệ của anh. Anh nghĩ xem, bà ấy đưa Luyện đan phổ cho anh, lại để anh đi Long cốc giết rồng, đơn giản là để cho anh luyện chế đan dược, nâng cao năng lực chiến đấu trong Vạn Yêu giới. Về phần em, chỉ cần mạnh lên, cũng sẽ không kéo theo anh thụt lùi, cũng là suy nghĩ cho anh nha.



Dương Thần sửng sốt, lời này cũng rất có lý, chẳng lẽ thật là bởi vì liên quan đến việc mình tu luyện “Vãng niệm diễn sinh kinh”, khiến bà ta coi mình là người quan trọng gì đó?



Chẳng lẽ, người sáng tạo “Vãng niệm diễn sinh kinh” này, còn có quan hệ không rõ ràng với Ngọc Tuyết Ngưng?



Tuệ Lâm lúc này lấy ra một nhẫn trữ vật, từ trong đó lấy ra một cây đàn cổ, nói:



- Dương đại ca, anh xem, Cung chủ còn tặng em cây đàn đời Đường này, em rất thích!



Nhìn Tuệ Lâm ôm cây đàn cổ như trân bảo, Dương Thần nhớ tới nhẫn của mình có một pháp bảo đoạt được khi giết chết Lục Hoa Đình, Phượng Linh Cầm.



Toàn thân như ngọn lửa cháy, đưa Phượng Linh Đệ của Phượng Vĩ Hoa cho Tuệ Lâm, cười nói:



- Nè, tặng em pháp bảo cầm cổ, nó gọi là Phượng Linh, em cũng Hóa Thần kỳ rồi, có thể sử dụng.



Tuệ Lâm e thẹn, nhưng rất vui mừng, khó có thể kháng cự mà nhận lấy Phượng Linh, cúi đầu, giọng nói yếu ớt:



- Đây là… tín vật đính ước à…



- Gì cơ? Nói to chút.



Dương Thần giả vờ không nghe thấy, cười quái dị hỏi.



Tuệ Lâm biết Dương Thần làm bộ, vểnh miệng lên,



- Dương đaị ca, em không để ý đến anh nữa! Em đi đánh đàn!



Nói xong, cô xoay người rời khỏi.



Dương Thần cũng không để cô được như ý, từ phía sau ôm lấy vòng eo mềm mại của cô, cúi đầu hôn lên trán Tuệ Lâm, miệng cười nói:



- Nhẫn trữ vật này cũng là Ngọc Tuyết Ngưng đưa cho em ư? Bà ta hào phóng vậy sao?