Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1365 : Tin tốt, tin xấu

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


Dương Thần líu lưỡi, chẳng trách lúc trước Lâm Nhược Khê giao Ngọc Lôi cho Tiết Minh quản lý cũng không cảm thấy do dự nhiều, cảm tình đến sau này Tiết Minh vẫn tiếp tục làm việc cho cô.



Ham muốn sự nghiệp của người phụ nữ này quả nhiên là mồi lửa khó có thể mờ nhạt, chỉ sợ mục tiêu của cô còn xa xa hơn những thứ này, thật không biết rốt cuộc là theo đuổi những thứ gì.



- Làm sao em biết rõ ràng như vậy?



Dương Thần ghen tị hỏi, hắn là người ngay bên cạnh còn không biết… Sau này cũng không thể biết được.



Đường Uyển quyến rũ nhếch mày liễu,



- Tập đoàn Ngọc Lôi nếu thành lập, chính là một trong những đối thủ cạnh tranh lớn nhất ở phía nam của tập đoàn Phong Lâm, em có thể không chú ý sao?



Dương Thần sờ sờ đầu, đúng là càng ngày càng chậm chạp, chắc không phải là không thể dùng tu vi làm cho chỉ số thông minh của mình cũng giảm đi đấy chứ.



Đột nhiên, Đường Uyển bước chân thong thả đi tới nói:



- Nghe anh nói như vậy, em lại cảm thấy chuyện ngày hôm qua có cảm giác là lạ.



- Có ý gì?



Dương Thần buồn bực.



- Em cảm thấy Lâm Nhược Khê không phải là loại… vì vấn đề tình cảm và ghen tuông mà đánh mất lý trí đi giết Tuệ Lâm, hơn nữa muốn giết cũng nên chạy tới giết em mới đúng.



Đường Uyển nghiêm trang nói.



Dương Thần cười khổ nói,



- Em lúc này còn nói đùa.



Đường Uyển giận dữ liếc hắn một cái,



- Nhìn bộ dáng khổ qua của anh, để anh cười chút, không biết lòng tốt người ta.



Dương Thần đầu hàng giơ tay lên,



- Nói đùa cũng đổi cái khác đi, anh không hy vọng bất cứ người nào trong các em bị tổn thương, bằng không chính là thất bại của anh.



Đường Uyển nhu tình nhìn hắn, nhẹ giọng cười cười,



- Kỳ thật em muốn nói, trước kia anh chưa quay lại, Nhược Khê cô ấy dường như có chút chuyện phiền lòng, nhưng hỏi cô ấy cũng không nói, nhưng em luôn cảm thấy cô ấy có gì đó khúc mắc.



- Cô ấy cái gì cũng không nói, đây không phải là cái gì cũng không biết sao.



Dương Thần bất đắc dĩ nói.




- Được rồi, lễ tết cũng không có tâm tình, chiều nay anh quay về Trung Hải, hay là em cũng tới đó đi, ở đó một thời gian ngắn.



Dương Thần cũng biết mình không đủ thời gian ở bên các cô, tuy muốn nhanh chóng tới chỗ Lâm Nhược Khê hỏi cho rõ ràng, xử lý xong, nhưng không thể quá lãnh đạm với những người khác.



Đôi mắt xanh xinh đẹp của Jane nhất thời lóe lên vẻ giảo hoạt “gian kế đã thực hiện được”, sau khi trả Lam Lam lại cho Dương Thần, cười nói:



- Thật tốt quá, là anh nói đó, một thời gian ngắn cũng không có kỳ hạn cụ thể. Ừ… có lẽ em nên mua một căn nhà cho mình ở Trung Hải.



Nhìn cô nhảy dựng lên tìm kiếm tài liệu, Dương Thần không biết nói gì cho phải.



Cũng không lâu sau, Jane lấy ra một tập văn kiện, đặt trước mặt Dương Thần nói:



- Những thứ này là số liệu phân tích kiểm tra thân thể của anh, anh có thể tự mình xem xem.



- Anh xem không hiểu, vẫn phải nhờ Giáo sư Jane giải thích đại khái.



Dương Thần không nói.



- Nói tóm lại, có một tin xấu và một tin tốt, anh muốn nghe tin nào trước?



- Ách… tin tốt? Còn có tốt? Nói cái đó trước đi…



Dương Thần kinh ngạc nói.



Jane chăm chú gật đầu,



- Tin tốt chính là, tố chất thân thể của anh, so với lần kiểm tra đo lường trước đã mạnh hơn gấp ba lần, đây là chỗ không giống so với tố chất thân thể trước kia.



- Bởi vì cơ số trưởng thành càng lớn, thì xác xuất mạnh mẽ càng nhỏ, thân thể anh đã có thể dùng từ biến thái để hình dung, cũng không ngờ lại trở mình gấp ba lần… Em hiện tại nghi ngờ, khối thân thể này của anh liệu có phải là giống Clark hay không.



- Clark là ai?



- Trong phim điện ảnh siêu nhân, Clark Kent.



Jane nháy mắt nói.



Khóe miệng Dương Thần run rẩy, biết đây chỉ là một trò đùa,



- Vậy còn tin xấu thì sao?



- Tin xấu kỳ thật cũng coi như là nửa tin tốt, trước kia em không biết, nhưng hiện tại bản thân mình cũng tu luyện, thật có thể thông qua một vài số liệu phân tích ra, bên trong đan điền của anh có một lực lượng cường đại đến nỗi làm người ta không thể tưởng tượng được… Chỉ tiếc, hai cỗ lực lượng này bài xích lẫn nhau, trước mắt duy trì ở trạng thái cân bằng vi diệu.



- Nói cách khác, anh mạnh hơn lúc trước, chỉ tiếc… sức mạnh của bản thân mình, còn chưa đủ để khống chế cỗ lực lượng kia trong người, vì thế anh bị kiềm chế.