Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1381 : Lão phu trở lại tuổi thiếu niên bốc đồng

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


Mấy tên đại hán một thân toát mồ hôi lạnh, đây là làm sao? Phanh không ăn? Không đúng à, đây là đường lên dốc mà!



Chỉ nghe thấy tiếng động cơ kịch liệt gào rít của xe vận tải, giống như một con dã thú, như một tảng đá lớn nghiến qua mặt đường, vọt về phía cửa

bao vây của con đường.



Vài đại hán đều mang súng, nhưng khi bọn họ muốn theo bản năng nổ súng, thì xe đã đến gần trong gang tấc!



Mạng nhỏ quan trọng hơn, bất chấp gào thét rút súng, trước tiên phải lui ra đã rồi nói!



Ầm



Hàng rào bị xe đánh bay ra, ngã nhào trên mặt đất, giống như đang nói cho

đám người canh giữ còn đang kinh hồn rằng – đây không phải là nằm mơ…



Chờ khi giật mình tỉnh lại, vài tên đại hán mới lên tiếng hô to, có tên còn hét vào trong bộ đàm!



- Người đâu! Có một chiếc xe tải đang chạy vào đường lớn!



Nhưng tốc độ có nhanh hơn nữa, người trong toàn bộ đại viện kịp phản ứng lại

trong lúc lơi lỏng, thì cũng không sánh bằng tốc độ của xe vận tải.



Càng không cần nói, người lái xe là Dương Thần.



Dương Thần không hề có ý muốn dừng lại, ai lao ra cản đường bị đâm chết cũng

đáng, dù sao hắn là nhìn xem chỗ nào nhiều đèn thì đâm vào chỗ đó!



Vị trí phía trước đèn lồng đỏ treo đầy, chính là chỗ đó, không sai!



Sau khi nghe thấy hình như có ai dùng súng bắn vào xe, Dương Thần tiếp tục

xông về phía trước, nói đùa, đám rác rưởi dùng súng lỗi thời bắn, chưa

bắn tới đã lệch rồi.







Không bao lâu trước đó, trong phòng chính Mông gia, đèn đuốc huy hoàng.



Gia chủ Mông gia – Mông Khai Nguyên, tóc đã biến thành màu bạc, ngồi ở vị

trí chủ nhân, tinh thần thoải mái mười phần, mặt mày hồng hào, đã uống

xong nửa chén rượu mao đài, một chút men say cũng không có. Có thể thấy

được tửu lượng của lão nhân kia rất không tầm thường.



Tại bàn

trung tâm nơi ông ta ngồi, đều là những nhân vật chủ yếu của Hoa Nam

bang. Mà giống như Mông Khâm, Mông Triết Tân và Trương Linh, tuy không

có chức vụ trong bang, nhưng thân phận lại đặc thù, cũng ngồi trong đó.



- Cha, con lại mời cha một ly, thọ bỉ nam sơn.



Thanh âm cao vút của đàn ông cất lên, nói lời dễ nghe, vẻ mặt hung tàn. Đây

chính là Phó bang chủ Hoa Nam bang, cũng là đứa con cả của Mông Khai

Nguyên – Mông Khuyết, diện mạo tuấn tú bất đồng với em trai Mông Khâm,

trong tục tằng mang theo vài phần dã tính và hung hãn.



Mông Khai Nguyên giương mắt, có chút không mấy nguyện ý,
Trong lúc nhất thời, hơn mười chiếc bàn ở bốn phía đại viện bắt đầu nháo cả lên!



- Tất cả câm miệng!



Mông lão gia bỗng nhiên đứng lên quát một tiếng chói tai, cho toàn bộ căn phòng lặng ngắt như tờ!



Chỉ thấy ông vừa rồi còn cười cười nói nói vài phần hòa ái trên mặt, nhất

thời giống như bôi một lớp phấn bạc, âm trầm đáng sợ, một loại khí thế bá đạo làm kinh sợ toàn bộ căn phòng, khiến gió lạnh dày đặc xâm nhập

vào xương cốt mọi người!



Các lão nhân trong bang, như Trương

Duẫn, Đường Chủ Bạch Mã Đường Hà Đẳng đều hoảng hốt, tựa hồ đã lâu lắm

rồi không thấy bang chủ lộ ra ‘chân dung’ này.



Những tiểu đồng còn lại câm như hến, nuốt nước bọt không dám lên tiếng.



Mà Trương Linh vẫn không nói lời nào thì sắc mặt trắng bệch, trong mắt

hiện lên rất nhiều nghi ngờ cùng lo lắng, bà ta không dám tưởng tượng,

nếu tin nhắn kia là thật, vậy rốt cuộc Dương Thần muốn làm gì?



Lúc này, một gã bang chúng Hoa Nam bang chạy vào thông báo, sắc mặt kích động nói:



- Bang chủ! Có người lái xe vận tải lớn đang lao tới từ đường!!



Mọi người ồ lên, xe vận tải lao tới? Đây là kẻ nào trên giang hồ?



- Trong tháng giêng, đại viện Mông gia có người lái xe vận tải xâm nhập?

Hô hô, ha ha!! Lão nhân ta đây sống hơn nửa đời người rồi, không ngờ có

thể chứng kiến chuyện này!



Mông Khai Nguyên mặc kệ tiếng cảnh báo kêu to bên ngoài, liếc ngang Mông Khuyết:



- Gấu con, mang thủ hạ cùng ta ra ngoài, xem xem là thần tiên phương nào!!



Mông Khuyết sắc mặt đờ đẫn, đột nhiên giữ yên lặng nhấp một ngụm rượu. Trong mắt gã, rượu mao đài trên bàn này không khác nước sôi là mấy.



- Cha, con dẫn người đi làm thịt hắn, cha tiếp tục uống.



- Uống con khỉ! Ít gấu chó với ông thôi!



Mông Khai Nguyên bỗng nhiên một cước đá vào mông gã, đạp cho Mông Khuyết ở bên cạnh té ngã!



Mọi người kinh ngạc không biết nói gì cho phải, lão gia cũng đã bảy mươi

rồi, thậm chí vẫn còn có khí lực lớn như vậy, có thể khiến Mông Khuyết

thân cao gần hai thước, còn luyện võ thuật người ngã ngựa đổ?



Mà ngay cả vợ chồng Trương Linh đều lộ ra vẻ kinh ngạc, càng miễn bàn đến đám tiểu bối.



Cũng có một đám lão nhân trong bang không cảm thấy kinh ngạc, bọn họ đều là

đi theo lão gia chém giết nhiều năm, lão gia lúc trước cầm đại đao chém giết trong mưa bom bão đạn, trong loạn thế giữ được cơ nghiệp Hoa Nam

bang, ngày lập núi làm vua đó, đám tiểu tử kia đương nhiên không trải

qua.