Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1385 : Hèn hạ vô sỉ

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


- Ngươi… Ngươi làm càn!!



Trưởng lão Mông Kỳ thiếu chút nữa ngất đi, tiểu tử này không ngờ không hề dừng lại, bắt đầu hủy căn phòng!



Ông ta lửa giận hừng hực, nâng lên tay trái, thân hình vừa động, lập tức đứng trước mặt Dương Thần, một chưởng bằng Chân nguyên lực hướng tới ngực Dương Thần!



Khóe miệng Dương Thần lộ ra nụ cười khinh thường, tuy công pháp Mông Kỳ luyện rất có uy thế, là công pháp công kích có mạnh chút, nhưng dù sao cũng chỉ là Hóa Thần Kỳ, muốn làm tổn thương hắn thì còn chưa đủ tư cách.



Dương Thần cũng không né tránh, vững vàng đứng tại chỗ, dùng ngực tiếp nhận một chưởng sức thấu ngàn quân này!



Phanh!!



Một âm thanh trầm đục, Chân nguyên tứ tán, tạo nên sóng gợn làm cho mái hiên xung quanh rung động.



Mông Kỳ vốn tưởng rằng Dương Thần sẽ bay ra ngoài mấy chục thước, nhưng kinh hãi phát hiện, Dương Thần đang dùng ánh mắt trêu tức nhìn mình, không chút thương tổn!



Dương Thần đem hai cánh cửa sắt trên tay, ném vào trong từ đường, đẩy ngã một đống bài vị bằng gỗ xuống đất.



Đám người Mông Khai Nguyên sắc mặt trắng bệch, cảnh tượng trước mắt giống như là mơ, hoàn toàn khác so với tưởng tượng của bọn họ, Mông Kỳ vừa ra tay sẽ lập tức phong vân biến huyễn.



Mông Kỳ một công không thành, lui về sau vài mét, nói với ba người Mông Khai Nguyên phía sau:



- Các người đi ra, đi xa hẳn ra, lão muốn động chân cách!



- Vâng! Trưởng lão!



Mông Khai Nguyên không dám nói thêm gì, lập tức ý bảo cha con Mông Khuyết cùng ông ta rời khỏi nơi này, tránh để Mông Kỳ không thoải mái chân tay.



Dương Thần lười để ý nhiều như vậy, hắn đã đi đến chỗ những ngọn nến dầu vừng bên trong, chỗ hương khói đó là tế điện tổ tiên, hàng năm không ngừng, không phải vừa lúc có thể dùng để thiêu đốt tấm màn che bằng vài dệt sao?



Mắt thấy Dương Thần muốn vào trong phóng hỏa, Mông Kỳ không dám có chút trì hoãn, gấp gáp đứng phía trước Dương Thần, ngăn cản đường đi của hẳn.



- Nghiệt súc! Đừng mong thực hiện được!



Trước lúc Mông Kỳ bước vào Hóa Thần Kỳ, chính là dựa vào võ công quyền chưởng nhập đạo, lúc này buông ra ràng buộc, thúc dục chân nguyên toàn thân, bắt đầu tiến hành công kích điên cuồng đối với Dương Thần!



Quyền chưởng chứa toàn bộ Chân nguyên làm cho nắm tay Mông Kỳ mang theo khí phách chưa từng có từ trước đến nay, nhanh như thiểm điện giao long, một trận cuồng oanh hướng tới thân thể Dương Thần!



Các bộ vị yếu hại trên thân thể Dương Thần đều bị quyền đấm cước đá, trong vài giây ngắn ngủi thân thể đã bị đả kích đập nát thành vải rách.



Nhưng dù cho Mông Kỳ đánh thế nào, thân thể Dương Thần vẫn nguy nga như đỉnh núi, lù lù bất động, cũng không có bất kỳ vết thương nào.
Lòng tin của Mông Kỳ tăng mạnh, lại một trận loạn quyền hướng về phía Dương Thần.



Dương Thần không ngờ hắc hắc cười nói:



- Tiến công quấy nhiễu của ông, đánh tôi hơn vạn quyền thì ông đây cũng không nhíu mày lấy một cái, ông càng đánh, tốc độ động thủ hủy nhà của tôi càng nhanh!



Mông Kỳ trong nháy mắt đánh ra hơn trăm quyền, rốt cục phát hiện, Dương Thần nói rất đúng!



Nắm đấm của mình vẫn không thể tạo thành tổn thương đối với Dương Thần, thậm chí không có chút ảnh hưởng đến động tác của hắn. Mà Dương Thần căn bản không để ý tới mình, tiếp tục dùng Không gian pháp tắc để đánh những căn nhà thành mảnh nhỏ, tiếng âm thanh sụp đổ không dứt bên tai!



- Lão già, ông là muốn tôi san bằng toàn bộ đại viện Mông gia? Hay là muốn tôi thiêu hủy từ đường các người?



Dương Thần đưa ra một lựa chọn khiến Mông Kỳ nghẹn khuất.



Mông Kỳ giật mình, lui về sau một khoảng, sắc mặt âm tình bất định, ngực khó thở, nếu không có tu vi cao thâm, hẳn đã phun ra một búng máu rồi!



Nhìn cảnh khu nhà Mông gia tan hoang tiêu điều, Mông Kỳ cảm thấy hổ thẹn, vô cùng khuất nhục đối với liệt tổ liệt tông!



Dương Thần nhìn ở trong mắt, trong lòng trộm mừng, nếu không phải bây giờ mình có chút khó khăn khi giết ông ta, thì làm sao có thể chơi đùa như này.



Kỳ thật Không gian pháp tắc của mình, đâu cần san bằng từng căn phòng, nhiều nhất hai ba cái Không gian băng tháp là có thể san bằng toàn bộ kiến trúc dưới mặt đất rồi. Nhưng càng phá hủy như vậy, càng tra tấn tâm thần người của Mông gia.



- Đê tiện vô sỉ!



Mông Kỳ sau khi chửi một câu, thân ảnh chợt lóe lên, xông vào trong từ đường!



Dương Thần buồn bực, người này trốn vào trong làm gì, chờ mình một mồi lửa đốt chung? Tâm không khỏi sinh ra tò mò đi theo vào trong.



Đi vào trong từ đường, chỉ thấy Mông Kỳ đứng trước một đống lớn linh vị không đếm được, cung kính hành lễ quỳ lạy với liệt tổ liệt tông phía trên.



Từ bài vị ở phía trên, có thể thấy lịch sử của Mông gia so với Dương gia chỉ có thể nhiều hơn chứ không ít hơn.



- Liệt tổ liệt tông trên trời! Vãn bối Mông Kỳ bất tài hôm nay gặp hạng người ác độc, tạm thời xin đưa bài vị của tổ tông cùng linh bảo trấn trạch ra khỏi nơi này…



Dương Thần vừa nghe đến bốn chữ ‘Linh bảo trấn trạch’, tim đập mạnh một nhịp, ánh mắt lập tức nhìn lên đồ trang trí màu vàng kim ở trên miếu thờ.



Nơi đó, rõ ràng là bày một cái hộp gấm tinh xảo vân hồng!



Lòng Dương Thần khẽ động, không đợi Mông Kỳ theo khuôn phép nói chuyện xong với bài vị tổ tiên, đã dùng Không gian di chuyển, hiện ra bên cạnh điện thờ, đưa hộp gấm kia vào nhẫn Không gian!