Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1389 : Nhắm mắt lại rồi hãy hôn

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


Dương Thần đột nhiên nhớ tới, lúc trước Tiêu Chỉ Tình ở trong khu nhà nhìn thấy Lạc Tiểu Tiểu, sau khi đi cùng lên lầu thì thấy sắc mặt Tiêu Chỉ Tình trở nên mất tự nhiên.



Lúc này nhìn thấy Lạc Tiểu Tiểu đuổi theo Tiêu Chỉ Tình vào, và Tiêu Chỉ Tình bối rối, Dương Thần theo bản năng liền nghĩ tới gì đó…



Lạc Tiểu Tiểu… Chữ “Lạc” này nếu như đổi thành chữ “Lạc” đồng âm với nó, chẳng phải là…



Tại tiếp tục liên tưởng đến bối cảnh thần bí của Lạc Tiểu Tiểu, lại nhớ đến lần Tiêu Chỉ Tình bỏ chạy, Dương Thần càng xác định cô ta không nghi ngờ chính là người của Lạc gia!



Dương Thần cũng ngầm buồn bực Tiêu Chỉ Tình sao không sớm nói với mình, Lạc gia còn có người ở Trung Hải, lúc này trong tình huống như này, muốn che dấu cũng khó.



- Tình Nhi sao vậy, người đuổi theo cô ấy là ai?



An Tâm nghi hoặc, Mạc Thiến Ny ở bên cạnh cũng khó hiểu.



Dương Thần buông nĩa trên tay, trực tiếp đứng dậy, một tay kéo Tiêu Chỉ Tình về phía sau mình.



Lạc Tiểu Tiểu nhìn thấy Dương Thần cũng ngây người ra một chút, lập tức cả mặt đỏ bừng, ngại ngùng nói:



- Anh cũng ở đây à, chúng ta hình như rất có duyên, như vậy cũng có thể gặp nhau.



Cô gái dường như đã quên mất chuyện chạy trối chết lần trước, lại bắt đầu mơ hồ.



Dương Thần mặt không đổi sắc, mỉm cười nói:



- Đúng vậy, nhưng cô đuổi theo Tình Nhi làm gì?



- Tình Nhi?



Lạc Tiểu Tiểu chớp mắt mấy cái, vẻ mặt giật mình,



- A, là chị dâu của em, chị ấy là vị hôn thê của anh trai em…



- Anh em tên là Lạc Hàng?



Dương Thần nhớ rõ vị hôn phu của Tiêu Chỉ Tình là tên này.



Lạc Tiểu Tiểu quả nhiên ngẩn người ra,



- Làm sao anh biết? A, có phải chị dâu đã từng nhắc tới không? Anh với chị dâu em là quan hệ gì?




Cô che lấy cái cổ đã đỏ lên của mình, nhìn Dương Thần, rồi lại nhìn Tiêu Chỉ Tình, nước mắt không ngừng chảy xuống.



- Các người thật quá đáng, tôi cũng không phải là cha và anh tôi, chị dâu không muốn trở về thì không về, vì cái gì mà không nói chuyện tử tế với tôi chứ…



Cô gái ủy khuất lau nước mắt, tức giận nhìn Dương Thần,



- Anh cho dù không thích em, cũng không thể nói với em sao? Uổng phí em vui mừng vì anh, anh cảm thấy đùa em rất vui sao? Emghét anh!! Không bao giờ… muốn gặp lại anh!!



Nói xong, cô khóc chạy ra ngoài.



Tiêu Chỉ Tình nhẹ nhàng thở ra, cảm kích Dương Thần nói:



- Ông xã, cảm ơn anh, đã nghe em…



Dương Thần ánh mắt phức tạp nhìn bóng dáng Lạc Tiểu Tiểu rời khỏi nhà ăn, trong lòng vô cùng phức tạp.



- Hy vọng nhận định của em là chính xác, cô ta sẽ không hại chúng ta.



- Cùng lắm tìm ngày nào đó em cũng ra nước ngoài, ở cùng Tường Vi mấy người đó, người của Lạc gia không dám ra nước ngoài bắt em.



Tiêu Chỉ Tình nói.



Dương Thần mỉm cười,



- Em nghĩ thật đơn giản, nếu như thật sự quyết tâm, thà rằng mạo hiểm phiêu lưu khai chiến cùng chư thần, bọn họ cũng sẽ đi ra, Cửu âm tuyệt mạch của em, đối với người luyện đan mà nói là vô cùng hữu dụng, hơn nữa đó cũng là chuyện liên quan đến thể diện của gia tộc bọn họ.



Tiêu Chỉ Tình cắn cắn môi đỏ, lau đi nước mắt trên mặt, thản nhiên cười, đi lên ôm lấy khuỷu tay Dương Thần:



- Được rồi, hôm nay đi ra ngoài vui vẻ chơi cùng Lam Lam, đừng nghĩ đến những vấn đề nặng nề như vậy. Chị Thiến Ny lo lắng đấy, còn có An Tâm ở bên ngoài nữa. Để Chủ tịch Tập đoàn An Thị làm người gác cửa cũng không hay đâu.



Nói xong, cái đầu cô nhích lại gần Dương Thần,



- Ông xã, em rất vui, em nghĩ anh thấy mỹ nữ sẽ mềm lòng, không ngờ anh lại vì em mà giết Lạc Tiểu Tiểu. Tuy việc này rất có lỗi với cô ấy… nhưng em cũng rất vui mừng, em hạnh phúc đến chết mất.



- Cái mạng nhỏ này của anh, sớm muộn gì cũng mất trong tay mấy người các em.



Dương Thần đưa tay vuốt ve mặt cô, bất đắc dĩ ảm đạm cười.