Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 142 : Cấu kết

Ngày đăng: 14:01 19/04/20


Lúc Dương Thần đi ra khỏi thang máy tầng một, đại sảnh đứng không ít người, mọi người đều xúm xít quanh khu tiếp khách, vài bảo vệ đang duy trì trật tự. Hình như xảy ra tranh chấp giữa hai người nào đó, nhưng có lẽ vì nguyên nhân gì đó, bảo vệ không dám ra tay.



Dương Thần đi đến chỗ đám người, không ít người nhìn hắn. Qua hơn một tháng, rất nhiều người ở Công ty đã biết Dương Thần, lúc này lập tức nhìn hắn vẻ mặt như vui sướng khi người khác gặp họa. Có mấy người đàn ông giơ ngón tay cái lên, dường như khen hắn cái gì đó. Đương nhiên, cũng không ít người nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ.



Đám người chủ động tránh ra, Dương Thần thoải mái đi đến khu thư giãn.



Ở ngay sát cửa sổ của khu thư giãn, hai người đàn ông và một người con gái đang ngồi trên sô pha, đứng đối diện họ là mấy người bảo vệ đang không biết làm gì, cùng với viên quản lý mặc đồng phục.



Hai người đàn ông này một là người nhìn thấy tối hôm đó, một là người khác thoạt nhìn ngoài ba mươi, đeo kính đen mặt đầy tức giận. Tái mét và kiêu ngạo.



Còn người con gái chính là người mà sáng nay không đến làm Triệu Hồng Yến. Lúc này mặt Triệu Hồng Yến không dễ nhìn, không trang điểm tóc rối tung đồng thời trên mặt còn nước mắt chưa khô đang ngồi bên cạnh người đàn ông áo xám, chân để dưới đất không nhúc nhích.



Dư Huy thấy Dương Thần bước vào trong mắt hiện lên vẻ mặt tàn nhẫn đắc ý, chỉ vào Dương Thần quát lên:



- Anh, anh xem, người đàn ông này chính là người ở cùng với chị dâu.



Triệu Hồng Yến ngẩng đầu thấy Dương Thần thật sự đi đến, ánh mắt kinh hoàng, cắn môi không dám nói gì.



- Tìm tôi có việc sao?



Dương Thần nhìn lướt qua người đàn ông vừa quát lên nhưng quay đầu nhìn Dư Quang.



Dư Quang đứng dậy nhìn Dương Thần có vẻ khinh thường, trầm giọng hỏi:



- Anh chính là người giúp con tiện nhân này bắt nạt em trai tôi?



- Tiện nhân, em trai?



Dương Thần cười hỏi:



- Anh nói ai vậy?



Dư Quang tức giận quát:



- Đừng giả ngu, việc hôm đó Tiểu Huy đã nói với tôi. Anh cùng con tiện nhân này chạy đến quán rượu, còn hẹn hò ở bãi đỗ xe, bị em trai tôi bắt gặp còn kết bè bắt nạt y. Loại người dơ bẩn rác rưởi trong xã hội như anh, ngu xuẩn như anh nghĩ có thể lừa gạt tôi sao?



Công nhân của Quốc Tế Ngọc Lôi đều giật mình, càng hào hứng xì xào không ngừng.



Dương Thần thở dài



- Anh tin tưởng em trai anh như vậy sao? Sự thật có thể không phải như vậy.




- Anh này, anh chẳng lẽ không biết, pháp luật quy định ly hôn cần hai bên ký tên sao? Cũng không phải thời xưa, chồng chỉ cần một tờ giấy có thể bỏ rơi vợ con, hiện tại là xã hội pháp luật.



- Cho dù như thế, ai không có lúc phạm sai lầm. Anh cũng quá hà khắc đi. Ồn ào như vậy.



Mấy cô gái cũng tỏ vẻ ủng hộ Triệu Hồng Yến.



Dư Quang kiêu ngạo nhìn bọn họ một cái nói:



- Các anh chị biết cái gì? Làm vợ nhà họ Dư chúng tôi, đã làm sai thì ra khỏi nhà. Không kể là ai đều như vậy.



- Cho dù là thế, đây chỉ là công nhân, không có học vấn sao có thể so với chúng ta.



Dư Huy đứng bên cạnh thêm dầu vào lửa.



-



Dư Quang nhìn em trai một cái nói:



- Tiểu Huy, lần này cũng là do em thông minh, nếu không, người anh như anh có lẽ bị con đàn bà này giấu diếm tới khi nào không biết. Khi có sẽ rất có lỗi với tổ tiên nhà họ Dư.



- Tôi không biết nhà họ Dư các anh thế nào, nhưng tôi chắc chắn là không đáng để tôi tìm hiểu.



Dương Thần lắc lắc đầu nói.



- Nhà họ Dư chúng tôi không phải đồ vật này nọ.



Dư Quang nghiêm nghị nói.



Dương Thần mỉm cười,



- Tùy anh đi, anh nói không phải thì không phải. Tuy nhiên, hiện tại tôi muốn nói cho anh là tôi thật sự có cấu kết với bà xã anh.



Những lời này vừa nói xong, không chỉ có Dư Quang sửng sốt mà tất cả những công nhân ở đây đều há hốc mồm. Biết rõ chân tướng Dư Huy lộ vẻ mặt nghi hoặc, sợ hãi nhất là Triệu Hồng Yến.



- Dương… Dương Thần… anh… sao anh lại nói vậy.



Triệu Hồng Yến xấu hổ, hai má lúm đồng tiền ửng đỏ, lôi ống tay áo của Dương Thần.



Không đợi Triệu Hồng Yến nói thêm gì, Dương Thần đột nhiên giơ tay dùng sức ôm cả người Triệu Hồng Yến vào ngực mình. Bàn tay còn lại xoa thắt lưng và mông người phụ nữ, rất thắm thiết thân mật.