Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1429 : Chết không đáng tiếc

Ngày đăng: 14:18 19/04/20


Người ở chỗ này cũng không phải kẻ ngốc gì, nghe nói như vậy, hơn phân nửa đều đoán được chuyện gì mới xảy ra.



Đám phần tử khủng bố này dĩ nhiên lại trà trộn vào quân đội Hàn Quốc ở

bên ngoài, hơn nữa thừa lúc quân đội và cảnh sát thực sự hết sức sơ sẩy, chúng đột nhiên nổi dậy tiêu diệt bọn họ!



Ai cũng có thể

đoán được, đám khủng bố đó nếu không có người thần thông quảng đại sắp

xếp cho, tuyệt đối không có khả năng làm được tất cả những chuyện này.



Dù sao một binh đoàn biên chế chính thức, nếu không phải tình huống đặc biệt, sẽ không thể tùy tiện xen kẽ chấp hành nhiệm vụ.



Dương Thần lúc này cũng cảm thấy bất ngờ, không ngờ ngoài mình ra, còn có

những người khác quan tâm đến Phật tâm xá lợi như vậy, lại có thể gây

chiến đến loại tình trạng này để cướp lấy xá lợi.



Nhưng trước khi tình huống sáng tỏ, Dương Thần cũng không định nhúng tay can thiệp vào.



- Các người, là người của Bắc Fuyu?



Tướng quân Jong trầm giọng hỏi.



Tên Râu ria tà cười, giơ súng lên nhắm ngay trung tướng ở trên đài cao nói:



- Tướng quân Jong Chul của Bộ tư lệnh tác chiến, tôi nhận ra ông, những tên quan quân thủ hạ của ông đã bị tôi giết chết, toàn bộ nơi này đều

là người của chúng tôi.



- Tôi khuyên ông tốt nhất là giống

những người khác, yên phận cút sang một bên, không nên hỏi thì đừng hỏi, có lẽ chúng tôi sẽ để lại cho ông cái mạng chó.



Sắc mặt Jong Chul hết đỏ lại trắng, tức giận không nhẹ, nhưng đối diện với họng súng kia, cuối cùng vẫn mềm nhũn xuống, ông ta vẫn còn trẻ, không muốn vùi

thân vô ích ở chỗ này, bỏ mạng ở chỗ này đều là đám đồ đệ!



Cùng lúc đó, Jong Chul cũng may mắn, những ký giả đã bị mời ra ngoài,

bằng không phía nhà báo nhìn thấy một mặt yếu đuối của ông ta, chẳng

phải sẽ không giữ được địa vị nữa sao?



- Anh A Hào, con tin đều ở đây rồi, bị bắt đều là phụ nữ, rất tiện giải quyết!



Một tên khủng bố dẫn hơn mười phần tử khủng bố khác cười dâm loạn nói,

súng trên tay mỗi người đều chĩa vào một phụ nữ, đi về phía trung tâm

hội trường.



- Trương Như?



Jane vài phần bất ngờ,

đúng là cô nhìn thấy, Trương Như giờ phút này cũng bị những người đó bắt được, dùng súng đối phó, khuôn mặt khóc lóc vô cùng khủng hoảng.



Làm nhân viên nghiên cứu, Trương Như là một trong những người rời khỏi

hội trường sớm nhất, không ngờ nguyên nhân lại là vì như vậy, mà bị nhóm phần tử khủng bố bắt được!



- Làm rất tốt.



A Hào khen
Nhưng, bởi vì đa số con tin đều ở trong tay Bắc Fuyu, hơn nữa không

biết hàng loại thuốc nổ loại mạnh chôn ở đâu, nên khiến Bộ tư lệnh tác

chiến cấp cao của Hàn Quốc đều bó tay không có biện pháp!



Đây không thể nghi ngờ chính là sỉ nhục lớn lao, cho nên phía Hàn Quốc chặt đứt con đường truyền thông đến các quốc gia khác trên thế giới, tất cả

tín hiệu thông tin cũng đều bị cắt đứt.



Trong lúc nhất thời,

toàn bộ Seoul thành khu cấm địa phong bế, quân đội khống chế toàn bộ các ngã tư lớn nhỏ, người dân bình thường cũng không hiểu được chuyện gì

xảy ra, khủng hoảng bao trùm toàn bộ Thủ đô Seoul.



A Hào sau khi dẫn người bắt trung tướng Jong Chul làm con tin, đưa ra ngoài JongYeSa giằng co cùng quân đội Hàn Quốc.



- Tướng quân Jong Chul, chúng tôi giữ lại tính mạng của ông, là để ông chuyển lời đến đồng nghiệp của mình.



A Hào chỉ họng súng vào cằm Jong Chul, cười lạnh nói:



- Thuyền của chúng tôi đã đợi chúng tôi ở sông Hàn, con tin cùng Phật tâm xá lợi, chúng tôi đều mang đi.



- Chúng tôi sẽ đi về phía biển trước, sau đó sẽ ra vùng biển quốc tế,

chờ chúng tôi cho là an toàn rồi, tự nhiên sẽ thả đám tăng nhân và người ra.



- Cho các người năm phút đồng hồ để quyết định, nếu sau

năm phút mà không trả lời, chúng tôi sẽ kích nổ một quả bom, quá mỗi một phút, chúng tôi sẽ kích nổ thêm một quả. Cho đến khi các người đồng ý,

hoặc là Seoul chết mấy vạn người rồi mới dừng.



Sắc mặt Jong Chul trở nên xanh mét, nhưng không dám làm trái, chỉ có thể giữ yên lặng gật đầu.



Chờ A Hào buông ông ta ra, Jong Chul lập tức chạy về phía quân đội Hàn Quốc ở đối diện.



Bằng!



Đột nhiên, Desert Eagle trên tay A Hào nổ súng, bắt vào giữa đầu gối chân phải của Jong Chul!



Máu bắn tung tóe khắp nơi, Jong Chul lộp cộp quỳ rạp xuống đất!



- Tướng quân, ông vẫn nên từ từ bò về thôi.



A Hào cất tiếng cười ha hả, mà các phần tử khủng bố Bắc Fuyu khác cũng đều mừng rỡ cười to.



Tiếng cười điên cuồng này khiến quân đội Hàn Quốc ở đối diện mồ hôi

lạnh chảy ròng ròng, muốn đi lên đỡ Jong Chul cũng không dám, sợ mình

cũng trúng đạn.



Jong Chul sợ đến cơ mặt hoàn toàn run rẩy, nhưng vẫn liều mạng đi về trận địa của mình, kéo theo một đường máu.



Tất cả các tướng lĩnh và quan viên nhìn thấy toàn bộ chuyện này sắc mặt đều âm trầm, cũng không dám tức giận, Bắc Fuyu bắt những người này thực chất vẫn là việc nhỏ, việc bọn chúng chôn số lượng lớn bom kia mới là

nhân tố lớn nhất khiến chính phủ Hàn Quốc không thể nhúc nhích. Dù sao,

mật độ dân cư ở Seoul quá lớn, thật sự không chịu nổi bom đạn!



Thực lực của Bắc Fuyu một lần nữa làm cho cấp cao Hàn Quốc sợ hãi, thế

nhưng có thể thần không biết quỷ không hay vận chuyển số lượng lớn thuốc nổ vào Seoul, quả thực là sỉ nhục lớn lao đối với cơ quan tình báo!