Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1442 : Ngờ tới và không ngờ tới

Ngày đăng: 14:18 19/04/20


Jane ôm lấy Dương Thần, hôn yêu một cái, cười ngọt ngào:



- Đương nhiên, quả thực quá tuyệt vời, biểu diễn xuất thần nhập hóa!



- Hắc hắc, đây còn không phải vì kịch bản của Jane viết hay sao.



Dương Thần khen tặng nói.



- Hừ, cũng là tư liệu sống của ông xã anh tốt nhất, em có manh mối đó, mới có thể viết ra kịch bản này.



Jane nói.



Hai người làm ra biểu đạt tương phản này khiến tất cả mọi người đều mờ mịt, hoàn toàn choáng váng.



Jane lúc này buông tiếng thở dài, đem chất lỏng màu hồng nhạt tùy tiện đổ ra, lắc đầu nói:



- Hai người đó, hóa học thời trung học nhất định học không giỏi, Kali xyanua không phải có thể kiểm tra mà ra…



Đám người Park Cheon, Kim Chul cùng Eum Jeong đều sững sờ…



- Đây… đây chẳng lẽ đều là…



Park Cheon lau lệ trên khuôn mặt già nua, bất khả tư nghị hỏi:



- Dương tiên sinh, bác sĩ Jane… Hai người… hai người vừa rồi là cố ý sắp xếp tất cả sao?



Eum Jeong cũng kịp phản ứng, che miệng, thất thanh nói:



- Thì ra các người vốn không kiểm tra cái gì?



- Đương nhiên, sao có thể dễ dàng tùy tiện kiểm tra ra kali xyanua như vậy. Chỉ là không ngờ đúng dịp như vậy, bột phấn lại ở trên người tiểu thư Eum Jeong, vốn muốn kiểm tra Kim Chul cuối cùng, nhưng kịch bản tiến hành lại vô cùng thuận lợi



Jane có chút đắc ý cười nói.



Kim Chul ngơ ngác hỏi:



- Các người… các người đã sớm biết, là tôi hạ độc?



- Chưa nói là biết, chẳng qua là đoán thôi, đương nhiên tôi cũng đoán là Eum Jeong…



Dương Thần từ từ nói:
Kim Chul nghe đến đó, vẻ mặt lộ ra hổ thẹn và hối hận, Eum Jeong lại không dám đối mặt với ánh mắt nóng cháy của Park Cheon.



Park Cheon nghe Jane giải thích, vô cùng vui mừng, cũng cảm thấy đích thực là như vậy, tâm lý của Eum Jeong nếu không để ý người cha là ông ta, sớm đã rời khỏi nhà họ Park, nhắm mắt làm ngơ. Cho dù đi ra ngoài rồi, Kim Chul cũng có thể đi cùng, cũng không gặp trở ngại mà ở cùng một chỗ với Eum Jeong.



Cho nên, Eum Jeong hy vọng ở lại nhà họ Park mới là nguyên nhân lớn nhất!



- Eum Jeong… con gái cha, thì ra con vẫn nhận người cha này.



Park Cheon kích động toàn thân run rẩy, muốn tiến lên ôm Eum Jeong, nhưng lại bị gạt ra.



Eum Jeong cảnh giác nhìn Park Cheon, nhưng sự hung ác trong ánh mắt đã bớt đi rất nhiều, Park Cheon cũng cười, không đi quấy nhiễu cô nhiều.



Dương Thần từ từ thở hắt ra,



- Là tôi quá chắc chắn rồi, tôi đã quên trên thế giới này, tình yêu nam nữ không thể dùng lẽ thường để phán đoán. Cậu hạ độc Ji Yoen, tôi thật sự không đoán ra… Nhưng, cậu đã hạ độc rồi, cho dù tôi biết cậu bây giờ đã hối hận, tôi cũng không thể dễ dàng bỏ qua!



- Dương tiên sinh! Cậu… chẳng lẽ cậu muốn giết Kim Chul?



Park Cheon kinh ngạc hỏi.



Dương Thần đương nhiên nói:



- Nếu không thì sao, điều này hoàn toàn không công bằng với Ji Yoen. Yên tâm đi, tôi xuống tay rất nhanh, cậu ta sẽ chết nhẹ nhàng, tôi sẽ để cậu ta toàn thây…



- Đừng!



Một tiếng nói mềm mại truyền tới từ phía sau đám người, hoàn toàn xua tan không khí căng thẳng.



- Ji Yoen?



Dương Thần nhìn qua đám người, không biết từ khi nào Ji Yoen đã khôi phục, đang đứng ở bên ngoài đám người nhìn tất cả, tất cả mọi người đều đem sự chú ý tập trung trên người Kim Chul và Eum Jeong, lại không phát hiện ra.



Ji Yoen đi đến giữa đám người, trải qua sự giúp đỡ của Dương Thần, cô không những không còn trở ngại gì, mà thân thể vô cùng thoải mái, sắc mặt hồng nhuận sáng bóng, hoàn toàn không nhìn ra là người vừa đi ra từ quỷ môn quan, điều này khiến đám người Park Cheon có chút kinh hỉ.



- Dương đại ca.



Ji Yoen nhìn Dương Thần nói:



- Bọn họ vì tình yêu, có thể bỏ xuống sự trung thành, địa vị, tài phú, tình thân, liều lĩnh tan xương nát thịt… Em biết như vậy không đúng hoàn toàn, nhưng, lẽ nào anh nhìn bọn họ không nghĩ đến chúng ta sao, không cảm thấy có chút xấu hổ sao?