Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1445 : Mùa xuân bị lãng quên

Ngày đăng: 14:18 19/04/20


Hai ngày sau, Kim Chul cùng Eum Jeong đi xin chứng nhận kết hôn, tiệc cưới vẫn được tiến hành như cũ.



Vốn không cần gấp như vậy, nhưng Dương Thần một lòng muốn luyện chế Hóa long đan để mấy người phụ nữ tăng tu vi, cũng không để ý nhiều, muốn

Park Cheon tổ chức nhanh chóng để Ji Yoen giải quyết xong chút chuyện

trong nhà, yên tâm đến ĐỊa Trung Hải tu luyện.



Ji Yoen lúc

này mới cất bước đi, Dương Thần tuy trong thời gian ngắn có thể khiến cô tiến vào Hậu Thiên, nhưng cũng không thể giải quyết trong chốc lát.



Chờ sau khi kết thúc tất cả, Dương Thần phái trực thăng đến Trung Hải

trước để đón Đường Uyển, An Tâm, Lý Tinh Tinh…, đương nhiên, bé mập là

người đầu tiên không thể để lại.



Còn Tiêu Chỉ Tình, Dương

Thần muốn đưa cô theo, sợ vắng vẻ cô, nhưng Tiêu Chỉ Tình lấy lý do ở

cùng vú Vương để từ chối, Dương Thần nghĩ đến vú Vương quả thực rất cô

đơn, Mã Quế Phương vẫn chưa quay lại, vì thế cũng không gò ép.



Thời điểm mọi người đến Vong Quốc, hai chị em Thái gia, Sắc Vi, Mạc Thiến Ny, Lưu Minh Ngọc… đều đã đợi ở sân bay.



Mùa xuân, khí hậu của Địa Trung Hải đều đã điểu ngữ hoa hương, các cô gái mặc quần áo màu sắc rực rỡ, phong tư trác tuyệt.



Dương Thần đã lâu chưa gặp mấy người Sắc Vi, khó tránh khỏi vừa làm

chuyện thân thiết vừa nói chuyện nhớ nhung một chút. Nhưng Sắc Vi và

Thái Ngưng đều là tu vi Hóa Thần kỳ, đều tự có lĩnh ngộ đối với thiên

đạo, nhãn giới vô cùng cởi mở, sớm đã không còn mẫn cảm đối với tình yêu nam nữ nữa.



Tuy sâu trong lòng vẫn có bóng dáng của Dương

Thần, nhưng sẽ không biểu hiện quá rõ ràng, ngược lại Dương Thần càng

giống đứa trẻ cầu được yêu thương, khiến cho các cô có chút bất đắc dĩ.

Có lẽ ở trước mặt người mình thích, đàn ông vĩnh viễn là một đứa trẻ.



Trên đảo lập tức có hơn mười người phụ nữ phong tình vạn chúng, hơn nữa tất cả đều là phụ nữ của Minh Vương đại nhân, điều này khiến thế giới

ngầm ẩn cư trên đảo cảm thấy đặc biệt thú vị. Nơi này cũng không có luật pháp thế tục gì, chỉ cần là người phụ nữ của ngài Minh Vương, thì đều

phải đối đãi tôn kính như chúa mẫu, đây chính là đạo lý người sống nơi

này phải hiểu được.



Cũng may là những người phụ nữ này đều

không có tính xấu nào, nhiều nhất cũng chỉ có Thái Nghiên khá nóng tính, luôn tìm những cao thủ ẩn cư ở nơi này để so chiêu, nhưng đây cũng chỉ

là chút ồn ào, không ai cảm thấy Thái Nghiên rất đáng ghét.



Lam Lam đến nơi này đã dấy lên một đợt sóng lớn, bởi vì mọi người biết

đây là con gái của Dương Thần và Mười Bảy, vậy có nghĩa là rất phi phàm

rồi, ai cũng hiểu được ý nghĩa của Mười Bảy đối với Dương Thần, vì thế

đều muốn nịnh nọt tiểu công chúa này.


- Được rồi, nói nhanh lên, luyện chế được bao nhiêu viên? Có đủ không?



Rời môi, Sắc Vi cười quyến rũ nói:



- Yo, Ngưng Nhi ghen kìa, em cũng có thể để hôn mà, chị sẽ không tranh với em.



Thái Ngưng không để ý sự chọc ghẹo của cô, đỏ mặt làm bộ như không nghe thấy.



Dương Thần cười tiến lên, hai tay mỗi tay ôm một giai nhân nói:



- Phượng Huyết chu quả quá ít, em và Tường Vi không thể dùng rồi, những người khác lại có thể từ Hậu Thiên đột phá đến Tiên Thiên.



- Vậy đã quá tốt rồi, từ linh khí của đan dược này mà phán đoán, không hề tầm thường, em và Tường Vi dùng căn bản hiệu quả không nhiều, để cho

các chị em khác đi.



Thái Ngưng trước sau như một nhẹ nhàng nói.



Dương Thần cười tủm tỉm nói:



- Ngưng Nhi ngoan, tiên đan có cái gì tốt chứ, đừng tiếc, người đàn ông của em tuyệt đối có thể dùng thứ khác để khiến em no, nói chuyện…

hình như có biến lớn một chút… là bởi vì bị anh khám phá đúng không…



Thái Ngưng vừa nghe còn chưa hiểu được là ý gì, lại nhìn thấy Dương

Thần mê đắm nhìn chằm chằm ngực mình, nhất thời tức giận đến mức một

chân đá lên lưng Dương Thần, thật quá không biết xấu hổ!



Nhưng trong lòng thật ra thì có chút áy náy, từ sau lần mê tình trên đảo Sicilian trước, hai người còn chưa có thêm hành động thân mật nào, nói

một chút cũng không muốn, đó là chuyện không thể, dù sao cùng người đàn

ông yêu thương hưởng thụ thân mật cá nước, tư vị tuyệt không thể tả.



Dương Thần cùng hai cô gái đùa giỡn, nhưng không bị sa vào ôn nhu quê nhà.



Rất nhanh, Dương Thần gọi các cô gái trở về thành bảo, mấy ngày này các cô đều tự nhận cho mình một căn phòng, tòa thành này thật sự quá lớn,

mỗi người sống ở một gian phòng độc lập vẫn dư xài.



Nhưng, chỗ phòng ngủ chính, không ai bảo ai, không có một ai ở đó.



Dương Thần lấy Hóa Long đan đã luyện chế ra, trong bình ngọc, Hóa Long

đan tỏa ra ánh sáng màu kim nhạt, nhẵn nhụi như trân châu.



Đường Uyển, An Tâm, Thái Nghiên, Lý Tinh Tinh, Lưu Minh Ngọc, Mạc Thiến

Ny và Jane đều lấy một viên, mà Ji Yoen bởi vì mới tu luyện vài ngày,

mặc dù có lượng lớn linh đan của Dương Thần duy trì, nhưng vẫn chưa đến

tu vi Hậu Thiên, Dương Thần cũng không vội đưa cho cô, bởi vì cơ thể của cô vẫn không thể tiếp nhận.