Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1448 : Không muốn lại được
Ngày đăng: 14:18 19/04/20
Khuôn mặt của Jane càng ngày càng có vẻ phát ra ôn nhuận sáng
bóng, vẫn duy trì nụ cười thản nhiên mà thư thái, Dương Thần biết cô
đang chìm trong một loại lĩnh ngộ đặc biệt, giống như lần ngộ đạo của
hắn khi nhìn thấy ổ kiến lần trước, đó là thể nghiệm huyễn hoặc tuyệt
vời khó hiểu.
Nháy mắt, lại qua một ngày một đêm nữa, Jane
vẫn chưa thoát khỏi Thiền định, nhưng toàn bộ linh khí của tầng hầm ngầm đã bị hấp thu triệt để, linh khí Chu Thiên cũng đang không ngừng bị hấp thu, Dương Thần càng ngày càng tin tưởng, Jane nếu thành công bước vào
Hóa Thần, tuyệt đối là chuyện không hề kỳ quái, hơn nữa, tuy cũng là Hóa Thần, nhưng cũng chia thành đủ loại.
Vốn có cơ sở chân khí
Tiên Thiên cực kỳ hùng mạnh, bước vào Hóa Thần hoàn toàn không giống
bước vào Hóa Thần bình thường, chân khí Tiên Thiên chuyển hóa thành chân nguyên, uy lực lớn khác nhau.
Bên kia, các cô gái bước vào
cảnh giới Tiên Thiên đều bắt đầu huấn luyện kỹ xảo chiến đấu của chính
mình, không mong đợi có thể giết người, nhưng mong rằng có thể có năng
lực tự bảo vệ mình mạnh mẽ hơn.
Dương Thần từng tổng hợp các
loại điển tịch võ học của rất nhiều tông môn tại Đường Môn, sau khi phân tích sửa sang lại thành hàng loạt chiêu số, các chiêu số này không mấy
hoa lệ nhưng rất hữu dụng.
Nhưng cơ sở võ học của các cô có hạn, cho nên khó tránh khỏi hao phí một ít thời gian.
Trời trong nắng ấm, ngàn dặm không mây.
Ở phía Tây, một tòa thành ở gần bờ biển, cát trắng dài đằng đẵng.
Ở trong này, Dương Thần hướng dẫn các cô gái tiến hành huấn luyện thực
chiến, điều này kỳ thật cũng là bước chuẩn bị để tiến vào Hóa Thần kỳ.
Chiến đấu từ Hóa Thần Kỳ trở lên, tuy rằng pháp bảo, pháp thuật đều
chiếm tỷ trọng lớn, nhưng nói trắng ra chính là giao thân xác công kích
chuyển hóa thành hàng loạt chân nguyên công kích, như vậy chỉ cần học
được những kỹ xảo chiến đấu này, chiến đấu Hóa Thần Kỳ cũng là kỹ xảo
kéo dài mà thôi.
Quan trọng nhất là, Dương Thần muốn bồi
dưỡng các cô có quan niệm chiến đấu, thủ đoạn là chết, người là sống,
cao thủ thật sự hoàn toàn có thể mặc kệ thủ đoạn, làm sao có thể giết
chết đối phương thì làm thế đó.
- Bảo bối An Tâm, em đánh quá mềm yếu rồi, em tiếp tục đánh như vậy sẽ bị Đường Uyển đánh vào trong biển đó.
- Tinh Tinh, em đừng cứ luôn áp chế Thiến Ny, em thử phòng thủ trước, rồi lại tìm cơ hội phản kích…
Tuệ Lâm linh động di chuyển, trường kiếm rơi ra một mảnh chân nguyên,
hình thành mây mù mênh mông muôn hồng nghìn tía, vô số chân nguyên màu
ngọc lưu ly hóa thành kiếm khí, bắn về phía cuồng phong bông tuyết kia!
Tinh vân kiếm khí va chạm với bông tuyết, trên bầu trời xuất hiện tiếng nổ vang dày đặc như tiếng sấm sét.
Vân Miểu sư thái khi ở cảnh giới Tiên Thiên cũng đã thi triển qua Tinh
vân kiếm pháp, nhưng so sánh với Tuệ Lâm ở Hóa Thần Kỳ, uy lực chính là
cách biệt một trời một vực.
Sắc Vi thuần thục ngưng tụ thủy
linh lại thành lá chắn đón đỡ bên ngoài kiếm khí, lại khống chế được
miếng băng lăng lớn, từ bốn phương tám hướng tấn công về phía Tuệ Lâm.
Nhưng kiếm khí của Tuệ Lâm giống như tường thành dày đặc, bảo vệ toàn
thân, kiếm hoa rơi ra từng mảnh bóng kiếm, đấu với Sắc Vi khó hòa giải.
Qua nửa chén trà, Tuệ Lâm ngưng tụ lại một đạo kiếm cương, che chở
quanh thân, xuyên qua huyền thủy dày đặc bổ ra mấy đạo băng lăng, đánh
thẳng về phía lá chắn nước của Sắc Vi!
Ầm!
Lá chắn nước không chịu được lực xé rách sắc bén của kiếm cương, cuối cùng tán
loạn, Sắc Vi thở nhẹ một tiếng, bay ngược về sau hơn 10m.
Tuệ Lâm cũng không vội vàng đuổi theo, cuộc đọ sức này, thắng bại đã phân.
- Xuất gia giữa chừng quả nhiên không sánh bằng tu luyện từ nhỏ, chị thua.
Sắc Vi có chút bất đắc dĩ, Tuệ Lâm không ngờ còn mạnh hơn Thái Ngưng một phần.
- Cũng không phải.
Dương Thần ở dưới mặt đất giải thích nói:
- Bảo bối Sắc Vi, ‘đạo’ của em là ngộ đạo từ trong mưa, vốn là một loại đạo vô lượng, am hiểu chính là thế công che trời phủ đất.
-
Tuệ Lâm dùng là kiếm pháp Thục Sơn, cô ấy am hiểu sức mạnh ngưng tụ để
công kích của mình, kiếm là một loại vũ khí công thủ cân bằng, kiếm pháp cũng như vậy. Cho nên, em thua cũng là chuyện bình thường…
Đúng lúc Dương Thần còn muốn nói gì nữa, mặt đột nhiên ngẩn ra, nhìn về phía tòa thành, ngạc nhiên nói:
- Jane… đột phá?