Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1450 : Anh quả thực không thể nói lý

Ngày đăng: 14:18 19/04/20


Dương Thần khẽ thở dài, hắn cũng hiểu ý của Quách Tuyết Hoa, kỳ

thật Quách Tuyết Hoa luôn có chút không hài lòng với cô con dâu Lâm

Nhược Khê này, trong mắt bà, có lẽ Mạc Thiện Ny hiền lành hiểu chuyện

thích hợp hơn, thậm chí chọn lựa môn đăng hộ đối thì chị em Thái gia

cũng được.



Nhưng Dương Thần lại cảm thấy, nếu như Lâm Nhược

Khê không còn là vợ của mình, vậy thì cũng không cần phải cưới những

người phụ nữ khác làm vợ, bởi vì ngay từ đầu, những người phụ nữ này

không phải muốn danh phận mà đi theo mình, nhưng sự việc đến nước này,

cưới bất kỳ ai đều không công bằng với những người phụ nữ khác.



Tuy nhiên Quách Tuyết Hoa vẫn không lấy, Dương Thần cũng không miễn cưỡng, đem vòng tay cất vào trong nhẫn không gian, nói:



- Mẹ, con sẽ không chủ động ký vào tờ giấy ly hôn đâu, ít nhất về mặt pháp luật, cô ấy vẫn là vợ của con.



- Con luôn cảm thấy Nhược Khê rời xa con là có một vài nguyên nhân đặc

biệt, chỉ là con không cách nào nhìn thấu, cô ấy lại không chịu nói thật với con, con đã hạ quyết tâm, sẽ luôn đối xử tốt với cô ấy, bất kể cô

ấy có chấp nhận hay không.



- Thằng con ngốc, theo như mẹ

thấy, phụ nữ mà muốn ly hôn với con, chỉ có hai nguyên nhân, một là căn

bản không yêu con, hai là con không cho được tình yêu mà cô ấy muốn, bất luận là loại nào, con đều không cách nào níu kéo.



Quách Tuyết Hoa thở dài nói…



Dương Thần im lặng, có lẽ Quách Tuyết Hoa đã đúng, nhưng chưa đến phút cuối, Dương Thần cũng sẽ không từ bỏ.



Ngày hôm sau, Mạc Thiện Ny lái xe đưa Lam Lam đi học, phụ nữ ngày nay

cũng chỉ làm việc nhà, chăm sóc Lam Lam, sẵn tiện tranh thủ thời gian tu luyện, không cần đi làm.



Dương Thần lại cố tình đi tìm Tiêu

Chỉ Tinh, lúc trước cô không đi Địa Trung Hải, Dương Thần luôn cảm thấy

thiếu cô, cho nên dẫn Tiêu Chỉ Tinh đi dạo cả ngày trong thành phố, ăn

một bữa thịnh soạn.



Đối với sự cưng chiều của vú Vương, Tiêu Chỉ Tinh có chút phiền não của hạnh phúc, nói với Dương Thần những tin

thú vị xảy ra giữa hai mẹ con trong mấy ngày nay, làm không biết chán.



Dương Thần có thể cảm nhận được, tuy ngoài miệng con gái than vú Vương quản cô nhiều, nhưng trong lòng lại rất ngọt ngào, điều này giúp Dương

Thần ít nhiều giảm bớt sự áy náy trong lòng.



Đợi đến lúc

chạng vạng, Dương Thần đưa Tiêu Chỉ Tinh về đến nhà, lại chạy đến trước

cửa nhà Lâm Nhược Khê, chờ Lâm Nhược Khê tan ca về nhà.


Lồng ngực Lâm Nhược Khê không ngừng phập phồng, đối với sự thổ lộ vô

lại đến cực điểm của Dương Thần, không còn sức chống đỡ.



Nếu

cô thật sự căm hận người đàn ông này, muốn cắt đứt 3000 tơ tình thì

không nói gì, đằng này cô đang làm trò, đối mặt với lời tỏ tình bộc

trực xuất phát từ nội tâm, không khỏi mềm lòng. Thật ra cô đâu còn để ý

17 gì, để ý bản thân là vật thay thế gì, hai người đồng hội đồng thuyền

hơn 2 năm, làm sao cô không biết được tình cảm của Dương Thần chứ.



Dương Thần đem Hóa long đan đến trước mặt cô, nghiêm mặt nói:



- Uống hóa long đan, tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, thêm một phần bảo

vệ, cũng có thể kéo dài tuổi thọ của em, đây là điều anh bận tâm. Kẻ thù bây giờ anh phải đối diện, không phải những kẻ thuộc hạ của anh có thể

đối phó được, muốn an toàn, thì phải dựa vào bản thân mình.



- Trên thế giới này, tổng cộng có 10 viên hóa long đan, em ăn thì ăn,

không muốn cũng phải ăn! Nếu em còn phản kháng, thì anh sẽ đánh em ngất

xỉu rồi cho em ăn, cùng lắm thì giúp em đột phá!



- Nhưng… hì

hì, em phải nghĩ cho kỹ, sau khi em xỉu đi, anh làm chuyện gì với em thì em cũng không biết, em cũng biết con người anh thích làm việc gì nhất…



Dương Thần nói hiển nhiên là nói dối, nếu thật sự đánh xỉu Lâm Nhược

Khê, cô không có ý thức khống chế chân khí trong cơ thể, đột phá Tiên

Thiên sẽ tương đối nguy hiểm.



Thế nhưng, lần này Lâm Nhược

Khê lại tin, sợ Dương Thần sẽ đánh cô xỉu thiệt, không chỉ ăn đan dược,

còn mơ màng đưa bản thân lên giường.



Cô cũng có nỗi khổ trong lòng, cô cố gắng không để Dương Thần nhìn thấy tình trạng thực sự trong tim cô, muốn anh rời khỏi cuộc sống của cô, đã cố gắng kìm nén tình cảm chân thật của mình.



Nếu Dương Thần cưỡng ép cô lên giường,

chẳng may không khống chế được, tình cảm đến hồi mặn nồng, phối hợp với

anh, bị Dương Thần phát hiện bản thân không bài xích anh, vậy chẳng phải phí công diễn trò nãy giờ sao?



Vừa nghĩ đến ác mộng đó, Lâm Nhược Kê trăm vạn lần không muốn phơi bày nội tâm.



- Được… tôi ăn.



Lâm Nhược Khê cố gắng lộ ra một tia phẫn nộ, mắt ngấn lệ nói.



Chỉ có thể vượt qua lần này trước, lại nghĩ cách khiến Dương Thần từ bỏ.