Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1466 : Nữa đêm đau buồn thảm thiết vì ai

Ngày đăng: 14:18 19/04/20


- Ha ha, thích thì liền ăn nhiều 1 chút, cha sẽ cắt giúp con 1 ít. Thứ này thì phải ăn ngay, đáng tiếc không mua được nhiều.



Ninh Quang Diệu vừa thấy, cực kì hăng hái đứng lên cắt giúp cô, bất chấp mình ăn cái gì.



Lâm Nhược Khê xem bộ dạng ông ta vui mừng bận rộn như vậy, không kìm nổi lòng nói:



- Có lẽ nhiều quá không ăn hết….Ông….ông cũng ăn đi, không phải còn chưa ăn cơm tối sao?



Ninh Quang Diệu vừa nghe, kích động nhìn cô, cười ngây ngốc 1 hồi lâu mới dùng sức gật đầu 1 cái.



- À, được, cha cũng ăn.



Ninh Quang Diệu nói xong, vẫn gắp cho Lâm Nhược Khê thật nhiều nấm,

rồi mới ngồi xuống tiếp tục ăn đồ ăn của mình, dường như khẩu vị tốt lên rất nhiều.



- Nhược Khê à, con vẫn thích Bạch tùng lộ, lại đây cha gắp thêm cho con 1 chút.



Ninh Quang Diệu lấy lòng nói.



Lâm Nhược Khê khôi phục lại vẻ mặt trong trẻo lạnh lùng, khẽ lắc đầu:



- Không cần, thỉnh thoảng ăn 1 lần mới thấy ngon.



Ninh Quang Diệu hình như nhớ tới chuyện gì, cười nói:



- Đúng đúng, cha thiếu chút nữa đã quên mất. Con gái bảo bối của cha

là 1 trong những phụ nữ giàu có đứng đầu Hoa Hạ. Cho dù mấy chục vạn vận chuyển Bạch tùng lộ bằng đường hàng không cũng chỉ là số lẽ. Là cho

không tốt, cha chỉ muốn cho con thứ tốt, chứ không có ý gì khác….



- Ưm, tôi biết.



Bầu không khí có phần dễ chịu hơn rất nhiều, Ninh Quang Diệu rất vui

vẻ, uống liền 4 chum rươu ngũ lương, sắc mặt cũng đỏ bừng, nói cũng ngày càng nhiều.



- Nhược Khê à, con biết không. Năm đó con lên sơ trung, môn thể dục

luôn không đạt yêu cầu. Sau này lên lớp 10 phải vào cao trung. Cha sợ

môn thể dục của con sẽ ảnh hưởng tới điểm số cuối cùng, đã lén cho người thu xếp sửa lại thành tích thể dục của con. Con không biết, điểm ban

đầu của con vì môn thể dục kia mà giảm hơn 20 điểm….



- Lão già Lâm Chí Quốc kia chỉ thu xếp cho người bảo vệ con 1 chút,

nào có cẩn thận như vậy. Tuy nhiên thành tích của con tốt. Thật ra thiếu chút điểm này cũng không sao….



- Lúc con lên cao trung, chủ nhiệm lớp con muốn con đi biểu diễn

trong ngày kỉ niệm thành lập trường phải không….Ha ha, cha biết rằng con lúc ấy không đồng ý ngay, sau đó chủ nhiệm con lại không tìm con để thi hát nữa, nhưng thật ra thì cha đã làn hắn phải thay đổi ý định….



- Ai chà, con gái của cha, Tuy mẹ của con trầm tính nhưng trong đại

học nổi danh ca hát, giọng hát rất hay, nhưng sao lại không di truyền

cho con vậy chứ.



- Ôi không không, Nhược Khê con đừng có nóng giận, cha không có ý tứ
Lâm Nhược Khê kinh ngạc nhìn người đàn ông này, không thể tin được vào điều chính mình nghe được.



Nhưng Ninh Quang Diệu khóc rống, túm lấy tóc, ôm đầu:



- Cha hiện tại rất sợ về nhà….Toàn bộ Ninh gia vắng vẻ, chỉ có 1 mình cha….Cha thật sự hối hận rồi, cha biết cha sai lầm rồi….



Lâm Nhược Khê nhìn người đàn ông đau buồn tuyệt vọng, trong lòng run rẩy, hốc mắt đỏ lên, nhưng lại không biết nên nói cái gì.



Bỗng nhiên, Ninh Quang Diệu nhào lên, ôm lấy 1 chân Lâm Nhược Khê, đầy vẻ cầu xin mà nói:



- Nhược Khê, nghe cha khuyên con 1 câu, con có thể ngàn vạn lần đừng

ly hôn với Dương Thần….Cha biết rằng con bởi vì chuyện của Tuệ Lâm,

chuyện của Lam Lam, mà tức giận với hắn. Nếu ly hôn con sẽ người phải

hối hận.



Nghe được 1 chuyện này, Lâm Nhược Khê lập tức muốn dời đi, nhưng lại

sợ chân sẽ đá làm Ninh Quang Diệu bị thương, không khỏi lạnh lùng nói:



- Buông tay ra, Thủ tướng Ninh, đây là việc của tôi.



- Con gái của cha, chuyện của con cũng là chuyện của ta. Cha là cha ruột con.



Ninh Quang Diệu lớn tiếng quát to, tức giận.



- Nhược Khê, các con mới sống chung 2 năm đã ly hôn, chẳng lẽ lúc

trước chính là vì ly hôn mà gả cho hắn sao. Kết hôn không phải chuyện

đơn giản, cuộc sống 1 mình, đương nhiên là dễ dàng, khó là khó ở cuộc

sống 2 người.



- Cha biết thật ra trong lòng con vẫn luôn có Dương Thần, con nghe

cha đi, không nên tùy hứng. Dương Thần hắn dù có muôn phần không phải,

ít nhất hắn có thể bảo vệ con, hắn cũng là thật lòng thích con, có hắn ở bên cạnh con, cha mới có thể yên tâm.



- Con bây giờ còn không hiểu….Có con ly hôn, đối với cha mẹ mà nói là 1 chuyện rất lớn. Người khác không biết, nhưng đối với Ninh Quang Diệu

này mà nói, con lài con gái yêu quý, là con gái duy nhất mà Tiết Tử Tĩnh để lại cho cha.



- Cha rất tự hào về con. Hiện tại con là ràng buộc duy nhất của

cha….Nếu con ly hôn, cha làm thế nào đi gặp người mẹ đã mất của con, gặp người bà đã mất của con, gặp những người của Tiết gia đã bị cha làm

liên lụy!



- Cho dù cha chết đi, con vừa ly hôn, cha ở dưới đó cũng làm sao ăn

nói được, cha làm sao có thể chịu được. Cho nên, xem như con nể mặt cha

đi. Cầu xin con, cầu xin con đừng ly hôn!



Thân thể mềm mại của Lâm Nhược Khê run rẩy. Cô đứng nguyên tại chỗ,

vẫn không nhúc nhích. Hai hàng nước mắt tuôn rơi, cũng không biết vì

người đàn ông trước mắt đột nhiên già nua, hay là vì người đàn ông ở xa

kia.