Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1479 : Chữa lợn lành thành lợn què

Ngày đăng: 14:18 19/04/20


Dương Thần đỡ lấy vú Vương, vì vú Vương hình như lúc nào cũng có thể ngã xuống vậy.



Khuôn mặt cắt không còn giọt màu, tóc tai bù xù, thở hổn hển, trên trán còn bị xước da nữa, máu me nhầy nhụa, khóe miệng còn dính lại chút

máu?!



Nhìn thấy Dương Thần, vú Vương khóc rống lên:



- Cô gia! Anh nhanh cứu Tình nhi của tôi đi! Nhất định phải cứu được Tình Nhi của tôi đấy! Oa oa…



- Tình Nhi?



Dương Thần ánh mắt sốt ruột, không để ý gì nhiều, nói:



- Vú Vương, bà trước tiên đừng nói, mau vào trong, tôi giúp bà cầm máu chút đã!



Dương Thần phóng thần thức vào trong quan sát, mới phát hiện ra, vú

Vương bị lực đánh nào mới khiến nội thương như vậy, mặc dù không nguy

hiểm chí mạng, nhưng e rằng cũng khiến bà đau đớn mệt mỏi rã rời.



Lâm Nhược Khê cùng Mạc Thiến Ny cũng xông ra đến cửa, đợi Diệp Mặc dìu vú Vương vào trong nhà, không ngừng hỏi han xem thế nào, vú Vương từ

nhỏ đã được các cô coi như người trong nhà, bộ dạng như này sao có thể

không sốt ruột cơ chứ.



Lam Lam tuy còn nhỏ, nhưng cũng biết

vú Vương có chuyện rồi, sau khi cắn một miếng hết chỗ chân gà còn lại,

liền từ sô pha chạy đến mặt đầy nghiêm túc nhìn.



Dương Thần

hết sức chăm chú, có một luồng sức mạnh cực mạnh tiến vào trong cơ thể

vú Vương, may mà chỉ là ngoài da, khôi phục nguyên khí, nhanh chóng có

thể khiến vú Vương tỉnh lại.



Vú Vương hình như còn có chút đau đớn, nhưng cũng mặc kệ, nắm lấy tay Dương Thần nói:



- Cô gia, Tình Nhi bị người của gia tộc ẩn thế bắt đi rồi! Anh nhanh

chóng đi cứu nó… Những người đó hình như là muốn bắt nó quay về để trừng phạt nó… Tôi… tôi lo nó có chuyện!



Vú Vương khóc sụt vùi, lòng nóng như lửa đốt.



Bà không có tu vi gì, lại bị Lạc Hàng quăng ra, đập vào vách tường,

chưa chết cũng coi như nhặt được cái mạng, hôn mê một ngày, khi tỉnh

lại, đầu đau như búa bổ, phát hiện ra trời cũng đã tối.



Bộ

não có chấn động nhỏ khiến cho bà một hồi lâu sau mới phát hiện chính

xác đã xảy ra chuyện gì, đợi khi hiểu ra, thì ngay lập tức muốn tìm đến

Dương Thần, xông đến đó đúng lúc đám người Dương Thần đang dùng cơm.



Nghe thấy Tiêu chỉ Tình bị người Lạc gia bắt, Dương Thần sắc mặt trầm xuống, nghiến răng nghiến lợi nói:
Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, Dương Thần cảm thấy những cô gái ở lại Hoa Hạ cũng không an toàn rồi, nếu mình ở

trong ảo cảnh xảy ra chuyện gì, không thể nào bận tâm đến người trong

nhà được, đến lúc đó chẳng phải là bị ép từ hai phía sao?



-

Nhược Khê, mặc dù anh biết em có chút không tiện, nhưng sau khi anh đến

Huyễn cảnh rồi, em phải dẫn theo Lam Lam, cùng Thiến Ny, vú Vương, lập tức đến đất nước bị quên lãng…



- Nơi đó có anh em Stern, còn có cả Rafael cũng gần đó nữa, nếu như có tu sĩ điên cuồng muốn hạ

thủ với các em, thì bọn họ tuyệt đối cũng không khoanh tay đứng nhìn.

Hơn nữa Jane và Sắc Vi, Ngưng Nhi đều có lực chiến đấu không tầm

thường, mới có thể đảm bảo được.



Dương Thần nói.



Lam Lam vừa nghe thấy vậy, không vui, chu miệng nói:



- Không thích! Lam Lam muốn chơi cùng những bạn nhỏ ở nhà trẻ!



- Im miệng! Cha nói cái gì thì con phải nghe như vậy! Bây giờ không phải lúc thương lượng cùng với con! Đây là mệnh lệnh!



Dương Thần không nuông chiều trẻ con, liền nghiêm túc quát mắng.



Cô bé bĩu môi, ôm chặt lấy chân của Lâm Nhược Khê, cẩn thận trốn tránh

không dám nhìn Dương Thần, sắc mặt oan uổng, cũng không dám lên tiếng

gì, chung quy trong lòng cũng có chút sợ hãi với người cha Dương Thần

này.



- Em biết rồi, ông xã phải cẩn thận đấy.



Lâm Nhược Khê xoa xoa đầu đứa nhỏ, cũng không nói giúp Lam Lam câu nào,

chiều trẻ con là một chuyện, nhưng gặp chuyện rồi, thì đâu là nặng nhẹ

cô cũng biết rất rõ.



Mạc Thiến Ny đứng một bên khuôn mặt cũng đầy lo lắng, lại không nói thêm câu gì, hai tay nắm chặt vào nhau đến phát run.



Muốn đến Địa Trung Hải, Lâm Nhược Khê trực tiếp gọi một cuộc điện

thoạt, liền hẹn một chuyến máy bay tư nhân, cùng với vú Vương và Lam Lam rời đi, cũng không nhiều chuyện với Dương Thần nữa. Người con gái mạnh

mẽ khác thường thường được thể hiện vào những lúc như này.



Còn chuyện của tập đoàn Ngọc Lôi, Lâm Nhược Khê hoàn toàn có thể dùng

mạng lưới quản lý làm việc, toàn bộ công ty cũng không ai dám quản cô

thế nào mà không đi làm.



Dương Thần sau khi phân phó cho đám người lão La Ân vài sự việc, lại nói cho Bàn Nhược và Lý Tinh Tinh

nghe tình hình, Lý Tinh Tinh ở bộ ngoại giao Yến Kinh, cũng không có ai

dám ra tay dưới chướng của số 1, cũng là an toàn.