Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 149 : Anh em nhà họ Lý

Ngày đăng: 14:01 19/04/20


Vừa nãy vẫn còn bình thường, thế mà bây giờ ông lại nổi giận đùng đùng lên, khiến cho tất cả mọi ngườì đều kinh ngạc, ngay sau đó mấy vị lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Mộ Vân liền hỏi Chủ tịch xem đã xảy ra việc gì.



Lý Đức Thâm với vẻ mặt đăm chiêu cũng không nói gì, Lý Mộ Hoa đang đứng cạnh ông cũng nhíu mày, dường như đang nghĩ cái gì đó.



Đúng lúc này, bỗng có một người đàn ông mặc áo sơ mi lảo đảo bước vào phòng, mặt đỏ tưng bừng, miệng luôn mồm chửi rủa, sặc mùi rượu.



Bộ dạng của người đàn ông này rất giống với Lý Mộ Hoa, dáng người hơi thấp, béo. Đứng cũng không vững, vừa mới chạy vào phòng đã ngã lăn ra đất rồi. Bò đến chỗ Lý Đức Thâm, ôm vào chân ông rồi dứng dậy gào khóc lên.



Cảnh tượng này đều khiến tất cả mọi người cảm thấy ngại ngùng, dù sao thì đây cũng là chuyện của nhà họ Lý, bất luận là ai đi chăng nữa, cũng đủ khiến Lý Đức Thâm mất mặt rồi.



- Khốn khiếp!



Lúc này Lý Đức Thâm tức giận vô cùng, sắc mặt tự nhiên biến sắc. Bởi vì đi đứng không tiện, cho nên tiện tay đập vào đầu người này đuổi ra ngoài.



Chàng thanh niên này ngã ngửa xuống mặt đất. Nhưng như vậy cũng không làm cho gã tỉnh táo, ngược lại còn ôm lấy đùi Lý Đức Thâm, gào khóc còn to hơn lúc nãy.



- Huhu....Ba! Sao số con khổ thế này... Tina không cần con nữa rồi......Tina đã theo người khác rồi.....huhu..



Những vị khách có mặt ở đây đều biết thân biết phận không nói gì. Dương Thần và bốn người khác lúc này mới hiểu, thì ra đây là một đứa con khác của Lý Đức Thâm.



Lý Đức Thâm đã bị mất mặt trước bao nhiêu người, vô cùng tức giận. Nhưng thằng con bất trị này cũng là do ông sinh ra, ông cũng không thể vứt bỏ nó được, đành phải nén giận nói với mọi người:



- Thật ngại quá, đứa con có lớn mà không có khôn này của tôi, từ nhỏ đã không được giáo dục tốt, cả ngày không lo làm việc đàng hoàng, tôi cũng hết cách rồi, đã khiến mọi người chê cười rồi.



- Chủ tịch hội đồng quản trị không cần phải bận tâm, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Tôi thấy cậu chủ chắc bị đả kích sâu sắc nên mới chạy đến phòng của Chủ tịch mà khóc lóc kể lể thôi.



Một người cao to an ủi một câu.



Lúc này Lý Mộ Hoa đứng dậy, đi đến bên cạnh người anh Lý Mộ Thành, nâng hắn dậy:



- Anh, có chuyện gì thì từ từ nói, đừng ôm ba như vậy, còn có khách ở đây nữa.



Lý Mộ Thành xoay người ngược lại ôm lấy chân Lý Mộ Hoa:
Nghe Lý Mộ Thành nói Lý Mộ Hoa như vậy, Mạc Thiện Ny cả ngày nay đã có ấn tượng tốt với Lý Mộ Hoa, nhíu mày nói:



- Anh ấy là em trai của anh, sao anh có thể nói anh ấy như thế được, chẳng phải là quá đáng sao?



Lý Mộ Thành nghe thấy lời của Mạc Thiện Ny, mắt sáng lên, vẻ ham muốn, nói:



- Tiểu thư, xin hỏi quý danh. Bao tiền một đêm?



- Anh...



Thấy Mạc Thiện Ny tức giận, Lý Mộ Hoa nhanh chóng nói:



- Anh! Đừng như vậy nữa, Mạc tiểu thư là người của công ty Quốc Tế Ngọc Lôi ở Trung Hải cử tới, không phải là loại phụ nữ như vậy.



Lý Mộ Thành lắc đầu, vẻ mặt đắc ý nói:



- Ồ vậy sao? Loại phụ nữ này mười người đều là hàng trôi nổi, chỉ xem mày có trả giá cao không thôi, tao đã gặp nhiều rồi, còn ra vẻ thuần khiết gì chứ?



Mạc Thiện Ny nhìn Lý Đức Hoa cầu cứu, nhưng không tiện làm gì, trước mặt bao nhiêu người bị người ta nói mình là loại đàn bà đó, cô rất bực mình, khuôn mặt đỏ lên, nói một tiếng cáo từ rồi chạy ra khỏi sòng bạc.



Lý Mộ Hoa vội gọi hai người bảo vệ đuổi theo Mạc Thiện Ny để bảo vệ cô, chỉ cho cô đường về phòng, ở sơn trang rộng lớn này, mới đến một lần không thể nhớ đường. Lý Mộ Hoa quả là rất chu đáo, tỉ mỉ.



Dương Thần lặng lẽ tiến lên vỗ vỗ vai Lý Mộ Thành, cười hi hi nhìn gã.



Lý Mộ Thành vội lùi ra xa nói:



- Làm gì vậy? Lão gia ta không phải là gay (người đồng tính nam)!



Dương Thần cười nói:



- Tôi thấy anh đẹp trai hơn em trai anh nhiều, không biết là đánh bạc thế nào, anh dám đánh cược một trận không?