Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1505 : Có chuyện thích hợp hơn để em làm
Ngày đăng: 14:19 19/04/20
Thái Ngưng nghe Dương Thần hỏi, lộ ra vẻ do dự trầm mặc một lát, than thở:
- Vốn là sư phụ của em nói phải gạt anh, nhưng anh hỏi, em chỉ có thể nói ra… Vương Thư kia, không thấy cô ấy.
- Không thấy?
Dương Thần ngẩn ra, trong mắt tràn đầy vẻ khó hiểu.
- Ừ.
Thái Ngưng thương cảm nói:
- Mấy ngày ngay sau khi chúng ta rời khỏi Đường Môn, đã không thấy tăm
hơi Vương Thư, sư phụ cũng không biết cô ấy đi đâu, dù như thế nào cũng không tìm thấy.
- Sư phụ của em tâm tình rất xấu, hơn một
tuần sau mới nói cho em biết, vẫn dặn em không nói cho anh biết, nói là
anh đã giúp đỡ rất nhiều rồi, không thể để cho anh phải lo lắng nữa.
Dương Thần không nghĩ tới người phụ nữ Đường Lộ Di vẫn rất thấu tình
đạt lý, con gái lại biến mất còn không rõ tung tích, chỉ sợ nếu là phụ
nữ bình thường đều sợ muốn chết, bà ta vẫn bình tình lại còn suy nghĩ
cho hắn.
Chỉ có điều Vương Thư biến mất, khiến Dương Thần mơ
hồ nghĩ tới điều gì, nhưng ngược lại không chứng cớ gì cũng không nên
nói ra suy đoán.
- Chuyện này xem ra, muốn dựa vào con đường gia tộc chư hầu để tiến vào Lạc gia là khá khó khăn.
Dương Thần nhíu mày, nếu như không có một thân phận tốt để tiến vào Lạc gia, tùy ý đi tìm, chỉ sợ sẽ bị lộ rất nhanh.
Tố Tâm lúc này khuyên can:
- Cô gia người không cần quá sốt ruột, Lạc gia tuy rằng bắt tiểu thư
đi, nhưng bọn họ sẽ không mặc kệ Lạc Hàng làm chuyện quá đáng với tiểu
thư đâu, vì bọn họ còn muốn Cửu Âm huyền mạch của tiểu thư.
- Bản lĩnh của bọn họ cũng không bằng cô gia, cũng không dám cấu kết làm
chuyện xấu xa với tiểu thư... Nhiều nhất sợ rằng da thịt của tiểu thư
vẫn phải chịu một chút dằn vặt của độc tố, nhưng tôi tin tiểu thư nhất
định có thể chịu đựng được.
Dương Thần nghĩ lại cũng thấy
vậy, đám người bên trong Huyễn cảnh kia không giống như mình có thể dùng “Vãng niệm diễn sinh kinh” khắc phục được Cửu Âm huyền mạch, Tiêu Chỉ
Tình sẽ không sao, nhưng cô bị thương, cũng khiến hắn đau lòng.
- Được rồi, ông xã cũng không nên quá kích động, phải hiểu rõ ràng bên trong Huyễn cảnh. Nếu không phải do tu vi của bọn em không đủ, bọn
em đều hy vọng cùng vào với anh.
- Ông xã, em tin anh... Nhưng anh không phải người bình thường nha,
hiên tại anh muốn đi vào Huyễn cảnh đầy nguy hiểm kia, anh lại một thân
một mình, mọi người đều rất lo lắng.
- Chỉ là thực lực của
mọi người không đủ, cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn anh đi, nhưng không
có nghĩa là sau này sẽ còn chuyện như vậy.
- Hiện tại chị Sắc Vi, chị Thái Ngưng, thậm chí cả Tuệ Lâm, em Jane cũng đã là Hóa Thần kì cuối, bất cứ lúc nào cũng có cơ hội tiến vào Độ Kiếp kỳ. Như vậy có thể trở thành phụ tá đắc lực của anh.
- Mà các chị em khác, như
Nghiên Nghiên, chị Thiến Ny tốc độ mọi người so với em đều rất nhanh,
hơn nữa học thứ gì đều nhanh, rất có thiên phú về chiến đấu.
- Như chị Đường Uyển, chị Minh Ngọc tuy rằng các chị không biểu lộ,
nhưng thật ra chân khí Tiên Thiên của các chị ấy đều rất tinh thông hơn
so với em, nhất định là tầm mắt cùng tâm tính của các cô ấy không tách
rời.
- Hiện tại ngay cả em Trinh Tú đều vượt trước, chỉ em
vẫn ngốc như thế, cái gì đều không làm tốt... Em lo lắng nhịp điệu sớm
muộn cũng sẽ không theo kịp mọi người, đến lúc lại liên lụy mọi người,
em sẽ rất đau lòng đấy.
Dương Thần nghe trong lòng có chút cay cay, xem ra An Tâm đem những lời lâu nay giấu ở trong lòng nói ra.
Nắm tay của cô thật chặt, Dương Thần ấm giọng cười nói:
- An Tâm bảo bối, từ khi nào biến thành không tự tin như thế... Đầu óc anh nhớ rõ cá tính An Tâm mãi mãi đường hoàng, dám làm dám chịu, có
niềm tin vào bản thân, tiểu yêu tinh có thể ở trong quán rượu tính kế
anh.
- Nếu em trở thành người ăn năn hối hận, kẻ đáng thương không có tự tin, anh mới không thích em, hiểu chưa, cô bé ngốc.
Trong bóng tối, đôi mắt to của An Tâm hiện lên rất nhiều suy nghĩ, sáng ngời, thâm tình nhìn hắn.
Bỗng nhiên, An Tâm nở nụ cười xinh đẹp, như trăm hoa đua nở, tuyệt mỹ thoát tục.
- Ông xã, em không luyện công nữa, em cảm thấy có chuyện thích hợp hơn để em làm.
Trong mắt An Tâm mang theo một tia cười khẽ.
Dương Thần sửng sốt:
- Ừ? Cái... Ưm.
Không chờ Dương Thần nói xong, An Tâm đã nhào lên, hôn hắn nồng nhiệt.