Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1510 : Ma huyết đào ngột

Ngày đăng: 14:19 19/04/20


- Tôi tin bản lĩnh của hai vị.



Tiêu Mạc Hối cười tà nói tiếp:



- Thật ra tôi cũng không sợ lão Nhị cho lắm, dù hắn thực sự có con riêng, nhưng tu vi bản thân lại không bằng tôi. Hơn nữa, tôi có sự ủng hộ của Từ gia, tuy lão Nhị cưới con gái Từ gia nhưng lại không bắt được trái tim của cô ta.



- Có Từ Thiếu Cung đứng bên Tiêu huynh, kế thừa gia chủ nắm chắc trong tay, vị tộc trưởng gia tộc chúng tôi ưu ái Từ Thiếu Cung có thừa, phẩm chất anh ta tuy rằng ác liệt nhưng người anh ta để ý nhất định có bản lãnh thật sự.



Lạc Thiên Lý nói về người anh cả Lạc Thiên Thu cảm xúc đầy phức tạp, khinh thường có, lại có cả sự kính sợ.



Tiêu Mạc Hối híp mắt lại cười nói:



- Thiên Lý huynh, huynh yên tâm, có “ma huyết Đào Ngột” mà Tiêu gia truyền thừa từ Thượng cổ, chỉ cần người bị hại nhiễm phải sẽ cả đời biến thành ác nhân; không bao lâu sau sẽ đưa huynh lên thượng vi. Tới lúc đó, Lạc gia sẽ do Thiên Lý và Lạc Phong huynh nắm trong tay.



Lạc Thiên Lý và Lạc Phong nghe xong bật cười lớn, Tiêu Mạc Hối cũng cười ha ha. Đây đích thực là ba anh em tốt cùng chung chí hướng.



Ở cạnh đó, Dương Thần nghe hết thảy, cái gì “ma huyết Đào Ngột”, hình như là thứ để đối phó Lạc Thiên Thu gì đó? Lợi hại lắm sao?



Ba tên này cười thật ghê tởm, đều không phải loại tốt lành gì, mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, nhưng cái gọi vật họp theo bầy là đây, chỉ sợ bọn chúng đã cùng nhau tại đây làm không biết bao nhiêu truyện tai họa cho gia tộc.



Đương nhiên, mục đích cuối cùng là leo lên vị trí người cầm quyền cao nhất.



Về phần lục đục sau khi thượng vị vậy thì hồi sau nghĩ tiếp.



Tiêu Mạc Hối đạt được mục đích, chuẩn bị rời đi chợt nhớ điều gì, hỏi:



- Không biết hai vị có biết lai lịch nghịch tặc không đội trời chung với Tiêu gia như thế nào không? Nếu biết xin cho biết?



Lạc Phong và Lạc Thiên Lý tỏ vẻ lực bất tòng tâm lắc đầu.



Tiêu Mạc Hối hơi thất vọng một chút, nếu gã có thể biết người nọ là ai thì sẽ là người có công lớn nhất trong gia tộc.



Cùng thảo luận các việc cần làm, sau đó Tiêu Mạc Hối nhanh chóng rời đi, tuy nơi đây hoang vu không một bóng người nhưng cũng phải hết sức cẩn thận.



Khi Tiêu Mạc Hối rời đi, Lạc Phong và Lạc Thiên Lý nhìn nhau rồi nhìn lên trời cười ha ha.



- Đại trưởng laõ, Tiêu Mạc Hối nắm được Tiêu gia trong tay, việc Lạc gia thâu tóm Tiêu gia không phải là khó, thật là một tên ngu xuẩn.



Lạc Thiên Lý cười lạnh.



Lạc Phong mở một hộp linh dược ra, nhìn linh khí linh dược tràn đầy, mỉm cười nói:
Dương Thần hỏi tiếp.



Trần Lập lúng túng nói:



- Đại trưởng lão… Ngài sao ngài lại hỏi tiểu nhân việc này, tiểu nhân chỉ một tên hộ vệ, đây không phải là việc mà đại nhân vật tôn quý như ngài mới có thể biết sao?



Dương Thần thở dài, người này quả nhiên cấp bậc quá thấp, tuy nhiên không thể khác được, chuyện Tiêu Chỉ Tình làm sao ai cũng biết được, cũng không phải chuyện gì cũng lộ hết ra ngoài ánh sáng.



- Trần Lập, ngươi ở Lạc gia, đi lại có cái gì… có chỗ nào không thể tới không?



- Này…



Trần Lập mờ mịt, cảm giác rất lạ:



- Đại trưởng lão hỏi cái này… Tiểu nhân… chỉ là một tên hộ vệ có rất nhiều điều không cho phép, rất nhiều chỗ không thể tới.



- Ồ, Đại trưởng lão có phải muốn hỏi tiểu nhân có điều gì bất mãn phải không? Không, không, tiểu nhân biết thân biết phận cuả mình, như chủ điện, chỗ ở của thành viên Lạc gia, không thể ra vào tùy tiện.



Dương Thần hơi tiếc, chức vị người này quá thấp, nhưng bây giờ chỉ đành thích hợp sử dụng.



- Xin lỗi, người anh em ai bảo người anh em làm công cho Lạc gia.



Dương Thần nở nụ cười tà mị, bóng dáng bất biến mất.



Trân Lập giật mình há hốc miệng thở dốc, một đạo chân nguyên xỏ xuyên qua đầu gã, mất mạng trong nháy mắt.



Chết không có cảm giác gì.



Dương Thần lột bỏ quần áo của gã, đốt thi thể thành tro bụi rồi biến thành hình dáng Trần Lập, tu vi đè ép xuống Hóa Thần hậu kỳ rồi trở lại Lạc gia.



Dương Thần cũng sẽ không ngoan ngoãn làm thủ vệ gì, mà làm ra vẻ rất tự nhiên bắt đầu “Tuần tra” từ ngoài vào trong.



Lúc trước ở Tiêu gia, vì sợ người ta phát hiện khả nghi nên không thể dùng thần thức điều tra Tiêu Chỉ Tình, lúc này lại càng không, Nhất Diệp chướng mục có thể che dấu vẻ bề ngoài nhưng không thể che dấu thần thức chủ động khuyếch trương ra ngoài.



Vì thế Dương Thần chỉ có thể dùng thân phận Trần Lập, gặp qua vài thủ vệ và tu sĩ tuần tra liền thử lôi kéo bắt chuyện, chỉ tiếc mấy tên tu sĩ gác đêm này chỉ để phòng mấy tên trộm vặt nào biết được chuyện gì quan trọng, hỏi cũng như không.



Đang lúc Dương Thần chuẩn bị tới gần khu vực trung tâm Lạc gia đột nhiên có tiếng gọi từ phía sau:



- Đứng lại.