Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1520 : Sự hoang mang của Lạc Tiểu Tiểu

Ngày đăng: 14:19 19/04/20


Lạc Tiểu Tiểu ngơ ngác nhìn nét mặt hung ác của người huynh trưởng đang đứng trước mặt, cô hoàn toàn á khẩu không trả lời được



Trong lòng cô luôn có một giọng nói vang vọng “Sao anh ấy có thể nói như vậy? Sao anh ấy có thể không nói đạo lý như vậy?”



Trong khóe mắt Lạc Tiểu Tiểu lộ ra một tia nhìn đau thương xé lòng, cô phát hiện bản thân mình đã nghĩ quá ngây thơ, thế giới này dường như khác hoàn toàn so với những gì cô tưởng tượng.



Tại sao mọi người cứ phải tổn thương lẫn nhau, không thể tương thân tương ái như những người trong nhà, tại sao cứ phải nói lời độc ác tổn thương người khác như vậy…



Lạc Tiểu Tiểu không hiểu, cô cũng không muốn hiểu, cô cảm thấy người anh trai trước mặt rất khủng khiếp, khiến cô muốn bỏ chạy, muốn rời khỏi nơi ghê tởm này.



Nhưng cô có thể đi đâu đây, đây là nơi cô trưởng thành từ khi cô có ý thức về mọi chuyện, một cành cây ngọn cỏ, mỗi một gương mặt ở đây đều khắc sâu trong tiềm thức của cô.



Đây là nhà của cô, thế giới bên ngoài, cô không biết gì cả.



Vốn dĩ nghĩ rằng giới thế tục sẽ khác với gia tộc mình nhưng ngày hôm đó, trong tiệm cơm Du lạc viên, xém chút nữa bị giết chết bởi người đàn ông mình thích, Lạc Tiểu Tiểu mới ý thức được bản thân mình vốn dĩ không thuộc về chỗ đó.



Bản thân có cố gắng thế nào thì người ta cũng sẽ không thích mình, cũng giống như những người trong nhà như dì nương, huynh trưởng, nhị thúc, tam thúc… đã tận mắt nhìn thấy cô trưởng thành, bất kể cô nghe lời họ thế nào, bọn họ đều không thương yêu cô từ tận đáy lòng.



Ngay lúc này, một giọng nói trầm nhưng đầy uy nghiêm từ không trung vọng lại



-Hai người các con ở đây làm gì?



Lạc Hàng ngẩn ra, sắc mặt lộ vẻ kinh sợ, ngẩng đầu lên nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặc y phục màu xanh, tóc đen bay lên, thần sắc lạnh lùng, đang nhìn mình với ánh mắt sắc bén.



-Phụ… phụ thân



Anh ta vốn nghĩ rằng Lạc Thiên Thu đang bế quan tu luyện mới đúng, nên rất kinh ngạc, không biết tại sao Lạc Thiên Thu lại đột nhiên xuất quan.



Lạc Tiểu Tiểu cũng ngẩng đầu lên, thấp giọng gọi “ Cha”



Lạc Thiên Thu từ từ bay xuống dưới, dường như đồng thời nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Lạc Hàng và Lạc Tiểu Tiểu



-Lúc này mà còn không ở phòng mình tu luyện và nghỉ ngơi, lại đến chỗ này động mồm mép, muốn làm mất mặt ta phải không, muốn để những người trong hội trưởng lão thấy được các ngươi đang đấu khẩu như thế nào hả?



Lạc Hàng sợ hãi cười gượng nói



-Phụ thân, con… con chỉ tùy tiện nói mấy câu với em gái thôi, không có chuyện gì đâu



-Hử…



Lạc Thiên Thu híp híp mắt nói
Dương Thần đợi Tiêu Chỉ Tình khóc xong thì lại dùng Vãng niệm diễn kinh sinh trấn áp Cửu âm huyền mạch và độc tố với số lượng lớn đang bắt đầu giày vò cô, để tránh độc tố bên trong cơ thể cô được dịp bộc phát, còn về trị tận gốc thì tạm thời Dương Thần chưa có cách.



Xong xuôi, Dương thần lấy ra một bộ y phục nữ nhi sạch sẽ, giúp Tiêu Chỉ Tình tắm rửa sạch sẽ rồi thay cho cô.



Hai người nhìn thấy cơ thể nhau ở trên giường không biết bao nhiêu lần rồi nên việc thoát y thay y phục gì đó, hoàn toàn không có chút ngượng ngùng.



Dương Thần nhìn thân hình lung linh mê người sau khi tắm rửa sạch sẽ của Tiêu Chỉ Tình mà không hề nổi chút tà sắc vì hắn biết lúc này không phải là thời điểm của nhau.



Tiêu Chỉ Tình chải lại mái tóc, với chiếc cổ trắng, nước da trắng nõn, cuối cùng cũng hồi phục lại dáng vẻ thanh tú mỹ miều của trước đây, vô cùng chói lọi.



Lúc này, Tiêu Chỉ Tình mới nghĩ tới việc Dương Thần làm cách nào lại giả dạng Lạc Phong, làm cách nào tìm ra chỗ này.



Dương Thần lại đem chuyện xảy ra gần đây kể lại một cách đơn giản cho cô, Tiêu Chỉ Tình đối với kỹ thuật ngụy trang của Nhất diệp chướng mục thật sự kinh ngạc, hơn nữa còn biết được Tố Tâm đã được Dương Thần cứu ra, Dương Thần còn giết thái thượng trưởng lão của Tiêu gia, Tiêu Chỉ Tình chuyển từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, vô cùng thích thú.



-Vú vẫn còn sống, thật tốt quá rồi! Cám ơn anh ông xã!



Tiêu Chỉ Tình cảm động đến nỗ không biết phải nói gì



Dương Thần đến đây cứu cô, cô đã cảm thấy cảm động phát khóc, mà còn cứu Tố Tâm - người mà không hề có chút quan hệ gì với hắn, chỉ vì Tố Tâm là vú nuôi và ân nhân của cô.



Tiêu Chỉ Tình hiểu, đây là bởi vì Dương Thần xem ân nhân của cô như là ân nhân của hắn, điều này càng khiến cho cô trân trọng hơn.



Cứ cho là hai vợ chồng trên danh nghĩa thật thì thử hỏi có bao nhiêu người đàn ông làm được chuyện này như Dương Thần, tuy rằng sự gặp gỡ giữa người với người và thực lực địa vị không giống nhau nhưng không màng nguy hiểm để cứu một người không quen biết thì không phải là chuyện đùa đâu.



Tiêu Chỉ Tình cảm thấy trái tim mình nhanh chóng bị hòa tan rồi, đây là lý do tại sao các chị em đó lại không cách nào kháng cự lại lực hấp dẫn của người đàn ông này, nếu không phải hoàn cảnh thật sự không thích hợp thì cô hận mình không thể ngay lập tức quấn quýt với Dương Thần.



Sau khi Dương Thần giải thích xong, nét mặt nghiêm lại, hỏi



-Tình Nhi, bây giờ đến chuyện của em, anh nghe vú Vương nói tình cảnh lúc đó là Lạc Tiểu Tiểu và Lạc Hàng cùng với một lão già đã bắt em, phải không?



-Ừm



Tiêu Chỉ Tình gật đầu, nói



-Là Lạc Hàng, còn một quản gia tên Lạc Lôi, còn về Lạc Tiểu Tiểu



Tiêu Chỉ Tình do dự một lúc, rồi thả lỏng chân mày, có chút khó hiểu nói



-Tuy là không thể phủ nhận rằng cô ta là người tiết lộ bí mật nhưng cô ta dường như không có ác ý gì với em cả.