Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1530 : Nội tình của Lạc gia

Ngày đăng: 14:19 19/04/20


Sắc mặt Dương Thần lập tức trầm xuống, Tiêu Chỉ Tình đang ở trong lòng

hắn, cũng lo lắng nhìn hắn, trong mắt hiện lên sự tự trách bản thân, cảm thấy mình chi làm vướng chân cho hắn.



Nhưng Dương Thần lại cúi đầu, rạng rờ tươi cười, sờ đầu cô mà nói:



- Đừng nghĩ lung tung, anh nhất định sẽ bảo vệ cho em, anh đã hứa với em rồi



- Ồ, còn có thời gian để tinh chàng ý thiếp à.



Lạc Thiên Thu cười lạnh



Trong lúc đang nói chuyện, sáu cao thủ Nhược Thủy trung kì trớ lên, bỗng

nhiên xuất hiện ra ở sáu hướng khác nhau xung quanh Dương Thần ở khoảng

cách vài trăm mét bên ngoài.



Nhưng đối với cấp bậc cao thủ này mà nói, khoảng cách vài trăm mét này dường như không là gì cả.



Mắt Dương Thần liếc qua một cái, có ba người đàn ông trung niên, hai lão

già và còn có cả một bà phu nhân cũng đang tuổi trung niên.



Trong đó, phu nhân trung nhiên mặt lạnh như băng, một gã khoác áo bào màu xanh

đậm, lão già tóc xám mang áo choàng, có tu vi cao nhất, giống với Lạc

Thiên Thu lúc trước, đang ở Nhược Thủy kì cuối, bất cứ lúc nào cũng có

thể vượt qua giai đoạn Nhược Thủy bước vào Cửu Thiên Thần lôi kiếp.



Mặt khác, bốn gã kia đều đã là Nhược Thủy trung kì, bất cứ lúc nào cũng có

thể tiến vào Nhược Thủy kì cuối, tu vi hoàn toàn ngang với Tiêu Đình

Nhứ.



Nội tình của Lạc gia, Dương Thần đã hiểu, sáu người này không

phải là toàn bộ số Thái thượng trướng lão của Lạc gia, chi sợ đây mới

chi là số ít rời khỏi chỗ tu luyện.



Người của Lạc gia cảm thấy rất

vui mừng, một cảm giác vinh quang của gia tộc dâng lên, khiến cho tu sĩ

của Lạc gia tràn đầy tự tin, cảm thấy Dương Thần khó lòng mà chạy thoát.



Sáu gã trướng lão nhìn Dương Thần bằng ánh mắt khác thường, sau đó lại kinh ngạc nhìn Hỗn Độn đỉnh đang ở phía sau, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở

Lạc Thiên Thu.



- Thiên Thu, ngươi đã tiến vào Thái Thanh Thần lôi kiếp!?



Lão già Nhược Thủy kì cuối hỏi.



Lạc Thiên Thu hướng về phía lão già bày tỏ sự tôn kính:



- Vâng, đúng vậy, ông nội, vừa rồi con vừa cảm ngộ được, đã bước qua được giới hạn



Lão già này, chính là ông nội của Lạc Thiên Thu là Lạc Trường Xuân!?



Dương Thần nhớ rõ Tố Tâm đã từng nói qua, Lạc Thiên Thu có được ngày hôm nay, phần lớn nhờ công lao của ông nội y.



Khó trách vì sao, mặc dù tu vi của Lạc Thiên Thu đã vượt qua ông của y, nhưng vẫn giữ sự tôn kính, không dám lên mặt.



- Ngươi đã bước qua cảnh giới này, những lão già như chúng ta xem ra không còn dùng được nữa rồi.


Tấm lá chắn bằng Nhược Thủy của Dương Thần va chạm với kiếm khí, phát ra tiếng nổ lớn!



Ầm...ầm...ầm!!



-AM



Tiêu Chỉ Tình nghe thấy âm thanh này, thét chói tai, khóe miệng rĩ ra một dòng máu



tươi.



Dương Thần giận dữ, ‘Quỷ khốc’ kiếm này không ngờ còn phát ra cả sóng âm công kích, quả nhiên xứng đáng với cái tên của nó!



Cứ phòng ngự như vậy thì không thể chống đờ được mãi, bắt buộc phải tránh

đi, mình thì có thể chịu được nhưng Tiêu Chỉ Tình thì sẽ không chịu nối

như vậy.



Cũng không để cho Dương Thần nghĩ nhiều, trong không trung

bỗng nhiên nhiên ngưng tụ ra vô số ngôi sao, mang một lượng lớn chân

nguyên hùng hậu, nhìn như tất cả đều treo ngay trên đầu.



- Trầm Tinh, Lạc Địa Kinh Lôi!!



Lạc Trường Xuân chẳng biết khi nào đã thi triển pháp thuật của y, hai mắt

phát ra ánh sáng kì lạ, bàn tay úp xuống, chân nguyên hình cầu chứa hàng trăm ngôi sao kia, giống



như muốn làm rối loạn tình thần, hướng về phía Dương Thần mà trấn áp!



Dương Thần hét lên, phát ra một luồng Tử hỏa, đập nát chân nguyên hình cầu

này, lại gọi Hỗn Độn đỉnh hướng về phía Lạc Trầm Hương mà xông tới!



- To gan! vẫn không chịu buông tay chịu trói!!?



Lạc Trầm Hương vẻ mặt tức giận, ‘Quỷ khốc’ kiếm nổi lên một luồng kiếm hoa cuồn cuộn



- Mặc long quyết, ngưng tụ!



Một trận mưa bụi giống như mây mù Hắc Thủy đột nhiên tràn ngập, Hỗn Độn

đỉnh bị bao phủ trong đám mây mù, không chút chậm chạp đem đám mây mù ấy hút hết, nhờ đó Lạc Trầm Hương mới thoát được.



Ngay sau đó, Lạc Trầm Hương liên tục tạo ra hơn mười đường kiếm sóng âm, âm thanh chói tai

khiến cho Dương Thần vội vàng trốn tránh.



Bởi vì ôm Tiêu Chi Tình nên Dương Thần mới phải trốn tránh như vậy, không dám ra tay, đương nhiên

không phải là không có sức, mà là lo lắng cho cô ấy.



Lạc Thiên Thu

thấy như vậy, cất tiếng cười nhạo, đi ra phía sau Dương Thần, Tam Túc

Kim Ô lại một lần nữa hiện ra, cháy rừng rực, giống như Mặt trời chiếu

lên trời đất.



- Kim ô chân giải, vạn điểu triều tông!



Mấy trăm kim ô lại điên cuồng phóng ra, Dương Thần lại không phải chỉ đối phó với một người, tinh thế càng ngày càng nguy hiểm!