Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1558 : Hạ vốn gốc

Ngày đăng: 14:19 19/04/20


- Dương tiểu huynh đệ, cậu đừng vì Ngọc môn chủ xinh đẹp như tiên mà đem mấy người đàn ông Ma Môn chúng tôi ném lên chín tầng mây chứ.



Mông Tử Kha vỗ vỗ vai Dương Thần, thân thiết nói.



Mấy cô gái bọn Ngọc Lan Đình định làm gì thì các Ma Tu cũng đoán được

bảy, tám phần. Dương Thần có thể vào rồi lại ra khỏi Vạn Yêu Giới thì

sau này nói không chừng đến cầu xin Dương Thần mạo hiểm giúp đỡ, có thể

đưa một số lão tổ tông ra thật ý chứ?



Suy nghĩ này họ cũng có nhưng vì có sự uy hiếp của Hỗn độn nên bọn họ cũng biết không thể gấp gáp.



Nhưng bây giờ không được thì không có nghĩa là sau này cũng không được!



Lúc quan trọng như thế này không thể để Dương Thần cảm thấy người của

Ma Môn bọn họ không thân thiện, nhiệt tình và rộng lượng bằng Yêu Môn!



- Đúng vậy, Dương công tử, sau này chuyện của cậu chính là chuyện của

Hồng Hoang Môn chúng tôi, cho dù là Ma Tu chúng tôi hay là Yêu Môn đều

coi cậu là người bạn tốt nhất.



Lại có trưởng lão Ma Tu cười tủm tỉm nói.



Dương Thần giả bộ thụ sủng nhược kinh:



- Cái này... không dám, không dám, Dương Thần tôi chỉ là một thân một

mình, làm sao có thể sánh vai với mấy vạn Yêu Tu, Ma Tu các anh.



Những người có mặt đều là người già thành tinh rồi, làm sao có chuyện

không biết Dương Thần đang giả vờ giả vịt, mặc dù trong lòng đều đang

khinh thường tên tiểu tử này không biết xấu hổ nhưng bọn họ cũng không

vạch mặt mà còn phối hợp diễn cùng.



- Dương công tử nói đi

đâu vậy, cái chúng tôi coi trọng là tình cảm, còn thực lực hay gì đó thì Dương công tử kì tài ngút trời, chưa biết chừng sau này chúng tôi còn

phải dựa vào cậu đấy.



Mông Tử Kha gật đầu, nói:



-

Dương huynh đệ, tôi... thôi tôi cứ gọi cậu là Dương lão đệ vậy, anh trai này quyết định rồi, nếu như Ngọc môn chủ có thể giao cho cậu bảo bối Đồ Sơn Kim Đan lục của Thanh Khâu tộc, vậy thì cậu cũng không cần trả linh bảo của nhà họ Mông chúng tôi nữa, cứ coi như đó là bằng chứng cho

tình bạn của chúng ta đi!



Mông Tử Kha cũng coi như ra “vốn

gốc” rồi, người mấy trăm tuổi, đường đường là môn chủ Ma Môn mà lại trực tiếp xưng huynh đệ với Dương Thần.



Dương Thần lúc này thực sự có chút giật mình, “A” há hốc mồm.


- Đại ca, huynh không nghe nhầm đâu, chức vụ gia chủ của anh không giữ được đâu.



- Đệ rốt cục có ý gì...



Tiêu Mạnh Vu tức đến phát run.



Tiêu Mạnh Nhạc nhếch miệng nói:



- Không cần kích động, huynh đệ chúng đệ sẽ nói từng điều một cho huynh nghe... Đầu tiên là gia chủ nhà họ Tiêu chúng ta bắt buộc phải có người kế thừa, có hậu thế, con cháu rõ ràng mới có tư cách đầy đủ.



- Mà đại ca đã không còn đứa cháu Tiêu Thu Phong, chỉ có con trai là

không được... Mạc Hối đã ở thời kì tu vi Minh Thủy trung kì, nếu muốn có thai thì cho dù là tìm được người con gái có tu vi trên cấp Minh Thủy

thì cũng không phải nói có là có.



- Huống chi, sang năm đã là năm Thiên Ma chi nhãn mở ra, hội võ ba nhà bắt đầu, nhà họ Ninh và nhà

họ Lạc đều có thiếu gia chủ tham gia, chỉ có mỗi chủ mạch nhà họ Tiêu

chúng ta ngay cả người kế thừa chính ấn đời thứ ba cũng không có, không

thể để mất mặt như vậy được.



- Hừ... Đây chính là lý do sao? Vào thời khắc quan trọng này mà đệ chỉ nghĩ được chút thủ đoạn này để

đoạt vị trí gia chủ của ta sao?



Tiêu Mạnh Vu khinh thường nói.



Tiêu Mạnh Nhạc lắc lắc ngón tay:



- Đại ca, huynh nghe đệ nói hết đã... Đương nhiên đệ biết bây giờ là

thời điểm nguy nan của nhà họ Tiêu chúng ta, vì vậy càng những lúc như

thế này thì chẳng phải càng nên ổn định quân tâm của gia tộc, nghĩ cho

tương lai xa sao?



- Mà đệ... là huynh đệ ruột cùng cha cùng

mẹ của huynh, đúng lúc lại thích hợp làm gia chủ cái nhà này hơn huynh,

mặc dù về tu vi không bằng đại ca nhưng các phương diện khác thì đệ đều

thích hợp hơn so với đại ca...



- Làm sao mà thấy được?



Tiêu Mạnh Vu cười lạnh.



- Ha ha.



Tiêu Mạnh Nhạc vẫy vẫy tay với Tiêu Mạc Tranh đang ở bên cạnh, nói:



- Mạc Tranh, cậu đến nói cho huynh ấy lý do.