Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1574 : Tứ đại trưởng lão
Ngày đăng: 14:20 19/04/20
Mặc dù người già trong Huyễn Cảnh hoặc những người khá quen thuộc với
Huyễn Cảnh đều biết cái gọi là thập đại cao thủ không phải là mười người mạnh nhất thực sự mà chỉ là mười cao thủ mấy chục năm gần đây khá sôi
nổi hoặc tiếng tăm tương đối vang dội mà thôi.
Giống như Ninh Chính Phong là gia chủ nhà họ Ninh, lại có tiên khí Thái ất trường anh
trong tay, sức chiến đấu có thể so với người có tu vi Nhược Thủy cuối
kì, cũng có người Nhược Thủy trung kì như Tiêu Mạnh Vu, còn có Lạc Thiên Thu thực lực gần như chèn ép tất cả những người khác.
Nhưng dù sao đây là một danh hiệu không tầm thường chút nào, ít nhất 9,9 phần 10 tu sĩ trong Huyễn Cảnh rất mong có được.
Âm Thủ Chí là một người thành danh sớm nhất trong số thập đại cao thủ,
nghe đồn là thái thượng trưởng lão khác họ được gia chủ nhà họ Ninh đời
trước nữa mời về, thường sống ở núi Âm Thủ, ngọn núi đó cũng được đặt
tên theo tên của ông ta.
Một thân tu vi Nhược Thủy đỉnh cao,
cũng là người thuộc top đầu trong Huyễn Cảnh, nhưng nhân vật như thế này lại mặc áo choàng màu nâu đen rách rưới, trên áo có mấy miếng vá, tóc
cũng màu tro, rối tung rối bù, khuôn mặt gầy giơ xương, viền mắt lõm
xuống.
Ông lão kia là cao thủ Nhược Thủy đỉnh cao sao? Sao nhìn như là người sắp chết đến nơi vậy!
Yến Phi Vân thấy Chu Dịch vẻ mặt khiếp sợ, mặt lộ vẻ khinh thường nói:
- Nhìn chút kiến thức nhỏ nhoi của ngươi kìa, để ý đến vẻ ngoài như vật mới là hạn hẹp. Mặc dù hiện nay Lạc Thiên Thu đứng đầu trong số thập
đại cao thủ nhưng nếu như y quyết đấu với Âm Thủ Chí thì chưa biết ai
thắng đâu.
- Không ngờ Ninh Chính Phong lại nỡ mời ông ta xuất núi, xem ra lần này... thật sự là đến thời khắc quyết đấu rồi...
- Hả?
Chu Dịch càng kinh ngạc:
- Phi Vân huynh, sao lại nói như vậy?
Vốn dĩ gã muốn lôi kéo làm quen, nịnh nọt hỏi Yến Phi Vân mấy câu nhưng lúc này lại thật sự hứng thú, hình như tên Âm Thủ Chí này không phải là nhân vật bình thường có thể ra tay?
Nhưng lúc này Yến Phi Vân lại không nói gì, những tu sĩ có mặt ở đây cũng đều hạ thấp giọng xuống.
Chỉ vì mười mấy uy áp hùng mạnh từ bốn phương tám hướng lại gần, từng đạo thân ảnh rơi xuống tầm mắt các tu sĩ.
- Các trưởng lão Thiên giai đến rồi!
- Hừ, nói nhảm vừa thôi, trực tiếp nói kết quả đi.
Tiếng hừ lạnh đã cắt đứt lời nói của Ninh Chính Phong, người nói chính
là Liễu Thì Nguyên, người đứng đầu Kiếm tu. Người này một thân áo dài
phiêu dật màu lam tro, lông mày anh tuấn, râu chữ bát, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị, cả người giống như một thanh kiếm dài tuốt khỏi vỏ, tài
năng lộ rõ.
Ninh Chính Phong bị ngắt lời nhưng cũng không tức giận mà tiếp tục cười híp mắt nói:
- Kết quả là một khi Chư Thần trở nên hùng mạnh thì không chỉ những
người trong Huyễn Cảnh này, thậm chí cả nhân loại... đều gặp tai ương...
Mọi người đều trầm mặc, lời nói này đối với các tu sĩ mà nói đều có chút giật gân.
Nhưng người nói là gia chủ nhà họ Ninh, vậy thì không thể là nói lung tung được...
Thấy không ai tiếp tục nói chuyện, sắc mặt các trưởng lão đều rất lạ, Ninh Chính Phong nhếch miệng cười, nói:
- Các trưởng lão của đảo Thiên Khung, chúng tôi biết các ông không hề
đau lòng về chuyện một lượng lớn tinh nhuệ của Gia Tộc Ẩn Thế bị tổn
thất.
- Thế nhưng, các ôngcũng không nên quên, chúng ta cùng
Chư Thần, kỳ thực cũng không có thù oán gì, chỉ là có huyết hải thâm
thù với Dương Thần thôi.
- Mà các ông, Hồng Mông, lại luôn
đứng ở thế đối lập với các Chư Thần, đợi đến khi họ thấy thời cơ chín
muồi thì chẳng lẽ còn không đến đối phó chúng tôi rồi đối phó với các
ông sao?
- Ninh Chính Phong, ngươi đang đe dọa đảo Thiên Khung chúng ta sao?
Yến Vô Trần híp mắt, thân thể bốn phía tản mát ra hàn khí yếu ớt.
Lạc Thiên Thu lúc này vừa quay đầu lại, hờ hững đáp lễ nói:
- Không phải anh ta đang đe dọa các ngươi mà là đến nói cho các ngươi
biết nếu còn bày ra dáng vẻ đường hoàng thì sẽ chết nhanh hơn bất cứ
ai...