Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1581 : Kiêu ngạo đến cực điểm

Ngày đăng: 14:20 19/04/20


Tốc độ ra chiêu của Yến Vô Trần và Liễu Thì Nguyên rất nhanh, quả thực

làm Dương Thần hơi kinh ngạc, không ngờ lại có thể hoàn thành trong nháy mắt việc sát thương có phạm vi lớn như vậy!



Mắt nhìn lĩnh vực Băng Khung kia, Dương Thần đột nhiên nghĩ đến cảnh ngộ mà lúc trước gặp phải ở Arnhem Australia!



- Lão già này chính là Yến Vô Trần sao? Người lúc trước đeo mặt nạ tập kích mình là ông ta à?



Nhìn màu tóc không giống nhưng cũng rất khó nói... Bất chấp Dương Thần đang

ngẫm nghĩ, Tinh vân kiếm trận của Liễu Thì Nguyên đã vô cùng cấp bách

rồi!



Tinh vân thần kiếm kia có thể khống chế linh khí của ngũ

hành nên lần kiếm bay đến này đều là đủ loại, có cương có nhu, uy lực

tăng dần.



Dương Thần không dám sơ suất, bị kiếm khí dày đặc như

vậy thử thách, thân thể của hắn có mạnh đến đâu cũng phải bị thương,

nhanh chóng vận chuyển đỉnh Hỗn Độn, thúc giục hung hồn Hỗn Độn, nuốt

vào từng ngụm kiếm khí một!



Có mấy lần hung hồn Hỗn Độn gần bị

mưa kiếm đâm đến mức rã rời bốn phía, may mà Dương Thần không ngừng tiếp viện lực Hỗn Độn nên coi như sống qua được vòng tiến công này.



Thực lực của tứ đại trưởng lão Hồng Mông là không thể nghi ngờ, mang lại

liều thuốc an thần cho đám tu sĩ, đều lấy lại được niềm tin, cảm thấy

không quá khó để đánh bại Dương Thần.



Nhưng người thật sự ra sát

chiêu là Liễu Thì Nguyên lại trong lòng một trận chấn động, chiêu Tinh

vân kiếm trận này của y phải mất rất nhiều chân nguyên mới có thể xuất

ra được, lại còn ra tay trước, không ngờ lại chẳng có tác dụng gì đối

với Dương Thần, điều này từ một khía cạnh nào đó đã cho thấy hai bên có

khoảng cách không nhỏ, ít nhất một mình y chẳng xuất được mấy chiêu đã

bại trận!



Nhưng tên đã đặt trên dây, không thể không bắn.



Hai tay Liễu Thì Nguyên kết thành kiếm chỉ, nhanh chóng vẽ ra rất nhiều đường kiếm quyết phù văn.



- Kiếm xuất vô cực, kiếm ngục khóa!



Cùng với mệnh lệnh của y, trong lĩnh vực Huyền Băng lại xảy ra kịch biến đột ngột!



Dương Thần vừa muốn công kích Thiên khung Huyền Băng kia liền nhìn thấy bốn

phương tám hướng, những kiếm khí kiếm quang vừa nãy không chĩa về phía

mình lại đột nhiên bắt đầu chuyển động!



Trước đây những kiếm khí

kiếm quang kia không hề tiêu tan mà sau khi cắm vào đất, dưới sự triệu
Dương Thần hừ lạnh một tiếng, trực tiếp cầm lấy lưỡi đao khổng lồ vừa lấy

được rồi quay đầu, nắm chắc chuôi đao trên tay, nhẹ nhàng tùy ý múa mấy

cái.



- Sớm đã muốn tìm một con dao lớn để làm thịt người, thứ này không tồi, ta lấy luôn vậy.



Sau khi Dương Thần lấy sức mạnh trời đất rót vào thân đao, thân đao dường

như to lên mấy phần, giống như một chiếc máy bay chở khách cỡ lớn vậy,

ít nhất cũng phải 5000 kg!



Nhưng trong tay Dương Thần thì cây đao 5000kg cũng chỉ giống như lông vũ thôi, so với để trên tay Yến Vô Trần

thì linh hoạt hơn nhiều, đây cũng là điều tố chất cơ thể biến thái của

Dương Thần có thể làm được, cho dù là tu sĩ Thượng Thanh Thần Lôi Kiếp

cũng chưa chắc có được khí lực này.



Dương Thần đem lưỡi đao khổng lồ chỉ về phía mọi người:



- Còn có thứ gì được được không, cứ mang ra đây hiếu kính ta, nếu hết chiêu rồi thì ta sẽ bắt đầu làm thịt!



- Kiêu ngạo đến cực điểm! Kiêu ngạo đến cực điểm!



Yến Vô Trần bị cướp đi pháp bảo không nói, bản thân lại còn bị thương, lĩnh vực Huyền Băng đương nhiên cũng vỡ tan, tình thế trong chốc lát chuyển

biến hoàn toàn!



Mất mặt như vậy nên Yến Vô Trần nổi trận lôi đình nhưng không dám tiến lên, Liễu Thì Nguyên cũng quay về trận địa theo,

không biết nên làm thế nào.



Thấy Yến Vô Trần và Liễu Thì Nguyên

không thể vây khốn Dương Thần, Ninh Chính Phong không do dự gì nữa mà

lớn tiếng nói với Âm Thủ Chí ở bên cạnh:



- Âm trưởng lão, nhất định phải do ông ra tay! Nhanh!



Âm Thủ Chí dưới sự bao bọc của áo bào đen cười ha ha vài tiếng:



- Sớm đã biết bọn họ không được, để ta ra tay vậy...



Nói xong, Âm Thủ Chí giống như một đám mây đen đột nhiên bay về phía Dương Thần, ống tay áo rộng thùng thình đột nhiên bay ra chín vật nhỏ sáng

lung linh đầy mị hoặc hoặc có ánh sáng trắng.



Người có tri thức

nhìn thấy chín đồ vật nhỏ kia lập tức lấy lại tinh thần, ngay cả Lạc

Thiên Thu và những người khác cũng lộ vẻ vui mừng, rất có niềm tin.



Dương Thần thì rất buồn bực, không biết cái lão quái nhân này lại giở trò gì

đây, đang định băm y bằng một nhát đao thì lại thấy một màn thần kỳ

khiến hắn kinh sợ!