Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1629 : Có phải rất thông minh hay không?

Ngày đăng: 14:20 19/04/20


Các tu sĩ khó có thể chấp nhận, từ đầu đến cuối Hermes đều bỡn cợt họ.



Ảo giác không cách nào phân biệt, quả giống như giấc mộng, quanh quẩn bên cạnh mọi người.



Hera tựa hồ không có hứng thú xem nữa, liền nói lạnh lùng:



- Được rồi, Hermes, tùy ý vui đùa như vậy là đủ rồi, giết sạch đi.



- Khà khà, Hera, nhưng ta chơi chưa chán, giết sạch một cách nhanh chóng không thú vị chút nào.



Hermes cười nói.



- Nếu ngươi không động thủ, ta sẽ ra tay.



Khóe miệng Hera nở một nụ cười lạnh lùng, trên tay hiện ra thanh trường cung màu vàng đỏ khổng lồ, cây cung này không có dây cung, nhưng không hề

ảnh hưởng tới linh áp tiên khí của nó.



- Không xong rồi! Là thần cung “Lạc Nhật” của Ninh gia.



Một vị thái thượng trướng lão cấp độ Nhược Thủy Kỳ kinh hãi hét lên.



- Không ngờ Ninh gia lại giao bảo vật này cho tên phản đồ.



- Ban đầu ai biết ả ta là thần tộc chứ, quả thật quá âm hiểm



Lạc Nhật thần cung, theo truyền thuyết là thần cung để đại thần Hậu Nghệ

bắn hạ mặt trời, dĩ nhiên câu chuyện đó không quá chân thực, nhưng quả

thực là một cây thần cung tiên khí.



Khi cây cung này truyền vào

nhà họ Ninh, do một số hỏng hóc khó khôi phục, rơi vào cấp độ tiên khí

trung phẩm, nhưng uy lực của nó, vẫn bá đạo mạnh mẽ như cũ.



Một

trong những đặc tính lớn nhất của thần cung Lạc Nhật chính là nó có thể

phóng ra một lượng thần tiễn không giới hạn, sẽ căn cứ vào công lực của

người sử dụng, và thời gian ngưng tụ để thay đổi uy lực.



Những tu sĩ có tu vi càng cao, có thể sử dụng thần cung Lạc Nhật để ngưng tụ

thần tiễn trong thời gian càng dài, sức mạnh cuối cùng, thậm chí gấp đôi tu vi của người sử dụng, đạt đến hiệu quả khủng khiếp bẻ gãy nghiền nát tất cả.



- Dùng pháp bảo của tu sĩ Hoa Hạ để giết chết các ngươi, đây là một kết cục không tồi.



Hera cười châm chọc, cánh tay trắng nõn nà, nhẹ nhàng kéo ra “dây cung” hư

ảo của Lạc Nhật thần cung. Sợi dây cung vô hình đó, lập tức hội tụ một

lượng lớn linh khí đang cháy hừng hực, hơn nữa không ngừng nóng dần lên, giống như một mũi tên gai mắt có thể thiêu đốt mọi vật xung quanh.



Động tác này, tưởng như chậm nhưng kỳ thực rất nhanh, khi đám tu sĩ còn đang lo lắng, đã ngưng tụ mà thành.



Vèo!!



Âm thanh chói tai xé rách bầu trời, mũi tên lửa đầu tiên đã bắn tráng vị trướng lão Nhược Thủy Kỳ vừa nhận ra thần cung.



Vị trướng lão trên cũng tình táo, trong thời gian nhanh nhất đã vận đủ khí công, sẵn



sang tránh né.



Thế nhưng, khi ông vừa chuẩn bị cử động, bỗng nhiên phát hiện, bản thân mình lại khó có thể nhúc nhích!?


Dương Thần hùng hổ tự chửi rủi một mình, có chút tiếc

rẻ vì mình đã đến hơi muộn, chết nhiều người quá, nếu như vậy, hiệu quả

của việc mình đến đây sẽ không được hoàn hảo nữa.



Cũng may, còn giữ lại vài người quan trọng, nếu như Hera tàn sát từ già tới trẻ, vậy quả đúng là khóc không ra nước mắt.



- Hades, ngươi có ý gì?



Hera cười nhếch mép, nhưng trong mắt không hề có ý muốn nói chuyện tử tế.



Dương Thần cũng có hứng thú đánh giá ả ta một lúc:



- Ngươi là Hera sao, chà chà, không ngờ lại là một chủ thần mang thân xác của người Hoa Hạ có mục đích.



- Thế nhưng cũng đúng, còn tốt hơn cái tên Hermes mang thân xác con dơi,

ừtn... Cái bị thịt nhà ngươi cũng giỏi thật, đầu thai tốt. Nếu ngươi

không phải Hera, không chừng nhà họ Ninh sẽ dùng ngươi để kén một tên

con rể cứng đầu.



- Ngươi nói cái gì!?



Hera đùng đùng nổi giận, tên này đến đây làm gì!? Đang lảm nhảm gì vậy!?



Dương Thần cười xấu xa, khoát khoát tay:



- Đùa thôi, đùa thôi, chủ yếu do bầu không khí ở đây căng thẳng quá, thư giãn chút



đi...



- He he, Hades, ta khuyên ngươi đừng đùa với Hera, sức mạnh của bà ta

ngang ngửa với Poseidon, ngươi nên tưởng tượng, Poseidon hiện nay có thể hồi phục đến mức độ nào, đến đây rút cuộc có chuyện gì, mau nói đi.



Hermes nháy mắt.



Dương Thần nhún vai, cười nói:



- Thực ra cũng không có gì, chỉ có điều chuyện lần này các ngươi làm cũng gần xong rồi, mọi người không cần làm việc sạch sẽ như vậy.



- Ồ? Vậy ngươi muốn thế nào?



Hera cười nhạt.



Dương Thần bóp tay, vui hớn hở:



- Chi đợi câu này của ngươi, ta nghĩ thế này, chi bằng, chúng ta hãy gọi

tất cả mọi người tới, tốt nhất gọi cả Athena, mọi người hãy thư giãn

chút đi, có thể đánh bài, chơi mạt chược, trên bàn chơi dễ bàn bạc...



- Trước tiên hãy nghĩ đừng để Trái Đất hạ nhiệt độ nữa, như vậy sẽ chết

bao nhiêu người, địa cầu biến thành băng cầu, như vậy cũng không thú vị

chút nào, tất cả động vật chủ đạo đều chết cả, ta tim đâu ra thịt cho

con gái đây?



- Hơn nữa, chém chém giết giết, cũng không nên liên

lụy đến lão bá tánh, chúng ta hãy nghĩ cách giải quyết nội bộ, chi cần

công bằng cho cả hai bên, ta quyết giữ lập trường trung lập, không giúp

đờ ai, các ngươi nói xem ta có thông minh không!?