Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1653 : Hoàng hôn của chư thần
Ngày đăng: 14:21 19/04/20
Trên Bắc băng dương
Các chư thần khi nghe được cuộc đối thoại giữa Athena cùng Dương Thần, không khỏi có chút ngờ ngàng và không cam lòng.
Không ngờ Dương Thần lại nắm giữ Ám vật chất thứ lực lượng thần bí trong vũ
trụ chưa được biết đến, có thể không đếm xỉa gì đến pháp tắc không gian? Nói như vậy, bọn họ không có cơ hội chiến thắng rồi!
Giống như là
lấy trứng chọi đá, đánh mấy vạn năm chưa chắc đã có thể đập bể khối đá.
Huống hồ bọn họ lại chỉ có một thần cách, sao có thể chống đờ lại Ngọc
thanh thần lôi của Dương Thần được?
Dương Thần bùi ngùi than thở:
- Hiện giờ, sức mạnh tuyệt đối của ta đã hơn hẳn tất cả các ngươi, nếu cứ tiếp tục đánh chi là gây thương vong vô nghĩa mà thôi. Chỉ cần các
ngươi từ bỏ Đại địa chi thụ, để con người trên trái đất có thể sống
những ngày tháng yên ổn thì ta sẽ nể tình xưa nghĩa cũ mà không làm khó
các ngươi.
Theo ý của Mông Tiêu Dao, trận chiến này nếu không phải
chư thần chiếm lĩnh trái đất thì sẽ là các chư thần bị tiêu giệt tận
gốc, dập tắt ngọn lừa khôi phục thần tộc.
Song Dương Thần cũng
không muốn làm như vậy, xuất phát từ trách nhiệm của một con người, một
người chồng, một người cha, hắn cũng không nở ra tay với Athena.
Đó
cũng là lí do vì sao mà Dương Thần hy vọng Athena sẽ từ bỏ tất cả mà
bình tĩnh trở lại.
Bất luận có thể hoán đổi Lâm Nhược Khê trở lại hay không, ít nhất, linh hồn của các cô vẫn còn tồn tại.
Dương Thần biết rõ uy lực của Ngọc thanh thần lôi, nếu như Athena chết đi,
linh hồn của Lâm Nhược Khê và Thập Thất, tất nhiên cũng sẽ sớm bị hủy
diệt.
Dương Thần không dám tưởng tượng, nếu như giết chết Athena thì sẽ đối mặt thế nào với Lam Lam trong những ngày tháng tới...
Khi Tiểu mập mở trừng trừng đôi mắt to tròn vô tội nhìn hắn hỏi mẹ đi đâu,
lẽ nào hắn sẽ phải tự mình nói với con gái rằng chính bố con đã giết mẹ
con?
Chỉ một ý nghĩ nảy lên trong đầu cũng khiến Dương Thần run rẩy trong lòng...
Dương Thần tự nhận đã nhìn thông rất nhiều thứ, đã tự lâu cũng không quan tâm nhiều tới những luân lý thế tục, song có nhiều chuyện, giống như những
chuyện khắc cốt ghi tâm, căn bản không thể thay đổi được.
Uy lực một đòn công kích
của Dương Thần khiến cho chư thần khiếp sợ. Hera lại chi bị Ngọc thanh
thần lôi va nhẹ một cái mà đã bị trọng thương như vậy, còn phá hủy thần
khí, nếu như tiếp tục đấu thêm một lát nữa, vậy chẳng phải là ngay cả đến
luân hồi cũng không có cơ hội nữa, thậm chí hồn bay phách lạc!?
Nguy hiểm đến tính mạng hơn nữa là tốc độ cực nhanh của Ngọc thanh thần lôi
vượt xa so với tưởng tượng. Nếu không có Đại dự ngôn thuật của Athena,
bọn họ muốn né tránh khó như lên trời vậy!
Đúng lúc Chư Thần vẫn
còn đang lúng túng không biết phải làm sao thì Dương Thần đã hô gọi mấy
chục thần lôi lên với mục tiêu trực tiếp phá hủy kết giới Titan của Đại
địa chi thụ!
- Đừng để hắn phá hoại kết giới! Bảo vệ Đại địa chi thụ!
Poseidon hô lớn một tiếng, chư thần cũng không dám để Dương Thần dễ dàng phá
hoại kết giới công kích Đại địa chi thụ, chi có thể bất chấp tất cả mà xông
lên phía trước thi triển các tuyệt chiêu của mình, cố gắng hết sức mình
để kháng cự mấy đạo thần lôi này.
Nhưng sức mạnh của Ngọc thanh
thần lôi, kể cả tu sĩ Ngọc thanh đỉnh cao cũng không dám tùy tiện đụng
chạm, thực lực của chư thần đâu có chịu được?
Khi thần lôi màu
đen làm tiêu hao hết sức phản kháng của các chư thần thì cũng giống như
Hera vậy, bảy vị chủ thần còn lại cũng đều vì bị trọng thương mà mất đi
thân thể Titan, khôi phục lại bộ dạng ban đầu.
Muốn tiếp tục chiến
đấu, gần như không thể nào, những tồn thương của thần cách nếu như không chăm sóc trong thời gian dài thì khó mà hồi phục lại như cũ được.
Ánh mắt Dương Thần liếc qua về phía Zeus và Athena vẫn còn nán lại, nói:
- Các ngươi cũng đã nhìn thấy rồi đấy, ta muốn hủy diệt Đại địa chi thụ, các ngươi hoàn toàn không thể ngăn cản được.
Athena nhíu mày, có vẻ như đang chìm đắm trong suy tư.
Còn Zeus lại mặt mày ủ rũ, lúc đó đột nhiên lại cảm thấy có điều gì đó
hoang đường, lớn tiếng cười to, gắt gao nhìn chằm chằm Dương Thần nói:
- Nếu đã như vậy, thì liều một trận thôi!