Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 186 : Gặp chuyện không may
Ngày đăng: 14:02 19/04/20
Việc Hứa Trí Hoành đến đây khiến Dương Thần hoàn toàn không hiểu rõ trong đầu của Lâm Nhược Khê bàn tính điều gì. Mạc Thiện Ny với vẻ mặt “Em không biết gì cả” làm cho Dương Thần có chút buồn bực.
Cần phải biết rằng, tối hôm qua Lâm Nhược Khê mới ký xong hợp đồng ba bên phối hợp đối phó với khoa học kỹ thuật của Đông Hoa Hứa Gia, giờ phút này Hứa Trí Hoành gần như chắc chắn là kẻ thù, nhưng tại sao kẻ thù này vẫn hẹn cùng ăn sáng ở đây?
- Anh Dương này, có phải anh cảm thấy rất đáng nghi không?
Hứa Trí Hoành cười nói một cách thân thiết.
Tuy nhiên, giống như trước đây, Dương Thần không thích vẻ mặt của gã ấy, hắn bèn đảo mắt:
- Tôi đang nghi ngờ, nhưng mà không cần anh nói cho tôi biết câu trả lời.
Hứa Trí Hoành cười cười, cũng không nói nhiều.
Lâm Nhược Khê và Mạc Thiện Ny liếc nhau, bọn họ nhìn thấy vẻ mặt không hài lòng của Dương Thần liền mỉm cười.
Lúc này, trợ lý Ngô Nguyệt cầm chiếc máy tính trong tay rồi chạy về phía trước, báo cáo với Lâm Nhược Khê:
- Thưa Chủ tịch Lâm, năm phút trước, truyền thông Trường Lâm xác nhận là chúng ta đã bỏ ra số vốn năm tỷ, thêm vào đó tối qua cũng đã đầu tư hai tỷ vào tập đoàn Mộ Vân, việc tạo tài khoản trong ngân hàng Thụy Sĩ cũng đã xong.
- Đã xác nhận tình hình kinh tế Lâm Trường chưa?
Ngô Nguyệt mở văn bản trong máy tính, nhìn các loại biểu đồ tổng hợp rồi nói:
- Theo phân tích của cô Athena thì hai bên đã rót năm tỷ nhân dân tệ, vốn ngắn hạn của truyền thông Trường Lâm đang rất thiếu hụt. Trong ba tháng trở lại đây, vòng vốn đã xuất hiện những lổ hổng khá lớn, trừ phi nhận được sự giúp đỡ của Tăng gia ở Yến Kinh.
- Cô Athena là ai?
Dương Thần hỏi Lâm Nhược Khê.
Lâm Nhược Khê không trả lời, nhưng Mạc Thiện Ny đứng bên tốt bụng đã giải thích:
- Là người mà sau khi Tổng giám đốc Lâm nhậm chức, liền tự mình chọn lựa từ các bậc thầy kinh tế các khu vực và các trường Đại học ở khắp nơi trên thế giới, chủ yếu là chịu trách nhiệm phân tích tình hình cạnh tranh cụ thể của đối thủ.
- Không bình thường, đương nhiên là không bình thường rồi!
Tăng Tâm Lâm nổi da gà, gã dần dần hiểu được vấn đề gì bèn rống lên:
- Lập tức đi mượn tiền của các bên, đem toàn bộ số tiền có thể gom được về đây, ngay tức khắc!
- Vâng!
Lục Đào sợ đến mức suýt tè ra quần, liền chạy khỏi văn phòng, bị Tăng Tâm Lâm hù đến mức phải chạy mất dép.
Tăng Tâm Lâm ngồi không yên bèn đứng dậy thong thả bước đi. Gã biết đây là cuộc chiến về vốn được báo trước, sự cạnh tranh này có ba hệ quả: không phải bạn chết thì tôi chết hoặc cả hai đều chết.
Muốn bắt đầu hình thức tấn công này thì nhất định phải tính toán đối thủ sinh tử của mình.
- Là ai?
Trường Lâm chiếm Trung Hải, không còn nghi ngờ gì nữa, nó còn đánh vào những sản nghiệp có liên quan khác của công ty, muốn đối phó với Trường Lâm ở đâu cũng có, nhưng có thể mang lên bàn cân chỉ có Ngọc Lôi mà thôi.
Là Lâm Nhược Khê? Người phụ nữ lạnh lùng, giống như tiên nữ?
Từng học chung trường đại học cùng mình?
Tăng Tâm Lâm không dám tin, người phụ nữ dường như không bon chen với đời này lại có thể đâm mình một dao.
Sau một hồi suy nghĩ lung tung, Tăng Tâm Lâm muốn gọi một cuộc điện thoại hỏi Lâm Nhược Khê, cô ta rốt cuộc có biết hay không, tất cả chuyện này có phải cô ta chủ mưu, nhưng gã nhấc máy lên rồi lại đặt xuống.
Gã biết, chỉ cần gã hỏi như thế, bất luận đáp án như thế nào thì cả đời này gã sẽ không thể nào có được người phụ nữ đó nữa. Gã không dám đánh cược.
- Chủ tịch!
Tiếng của Lục Đào phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng, cơ thể mập mạp đổ mồ hôi chạy vào, khuôn mặt buồn rầu:
- Xảy ra chuyện lớn rồi chủ tịch!